Bác tiều phu ơi.
Hãy đốn đi bóng mát của tôi.
Hãy giải thoát tôi khỏi nỗi cực hình
phải nhìn ngắm chính mình không hoa quả.
Tại sao tôi ra đời giữa những tấm gương soi?
Ngày xoay vòng quanh tôi.
Và hình tôi hiện lên trong mỗi vì sao của đêm đen phản chiếu.
Tôi muốn sống không nhìn thấy chính mình.
Kiến và diều hâu sẽ biến thành
những lá và chim
trong giấc mơ tôi.
Bác tiều phu ơi.
Hãy đốn đi bóng mát của tôi.
Hãy giải thoát tôi khỏi nỗi cực hình
phải nhìn ngắm chính mình không hoa quả.

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé