Chưa có đánh giá nào
2 bài trả lời: 1 bản dịch, 1 thảo luận

Đăng bởi thanhbinh82_tp vào 12/07/2007 15:56, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 18/07/2010 22:26

Vorfrühling

In dieser Märznacht trat ich spät aus meinem Haus.
Die Straßen waren aufgewühlt von Lenzgeruch und grünem Saatregen.
Winde schlugen an. Durch die verstörte Häusersenkung gieng ich weit hinaus
Bis zu dem unbedecktem Wall und spürte: meinem Herzen schwoll ein neuer Takt entgegen.

In jedem Lufthauch war ein junges Werden ausgespannt.
Ich lauschte, wie die starken Wirbel mir im Blute rollten.
Schon dehnte sich bereitet Acker. In den Horizonten eingebrannt
War schon die Bläue hoher Morgenstunden, die ins Weite führen sollten.

Die Schleusen knirschten. Abenteuer brach aus allen Fernen.
Überm Kanal, den junge Ausfahrtwinde wellten, wuchsen helle Bahnen,
In deren Licht ich trieb. Schicksal stand wartend in umwehten Sternen.
In meinem Herzen lag ein Stürmen wie von aufgerollten Fahnen.


In trong Der Aufbruch, 1914.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Diễm Châu

Buổi tối tháng Ba này tôi bước ra khỏi nhà trễ.
Đường phố xao động hương mùa Xuân và một cơn mưa xanh mầm hạt.
Những cơn gió đập mạnh. Qua những ngôi nhà lún sâu bị lay động tôi bước xuống nơi xa
Tới tận vùng đất bằng trống trải và cảm thấy: dâng lên mãi tới tim tôi là một nhịp điệu mới.
Trong từng hơi gió vươn ra một biến dịch trẻ trung.
Tôi lắng tai, những dòng nước cuồn cuộn mãnh liệt dường như lăn trong máu.
Cánh đồng, đã chuẩn bị, kéo dài. Ở chân trời bừng cháy
Màu thiên thanh của những giờ khắc muộn màng buổi sáng, những giờ khắc hẳn đã phải dẫn đưa ta tới chốn xa.

Những cửa cống nghiến rít. Cuộc phiêu lưu bộc phát từ khắp mọi chân trời.
Trên con kênh đào mà những làn gió khởi hành trẻ trung uốn gợn, những dòng nước trong trẻo nở ra.
Trong làn ánh sáng của chúng, tôi trôi giạt. Định mệnh đang trông chờ nơi các vì sao được gió đưa lên.
Trong tim tôi là một trận cuồng quay tựa những ngọn cờ trương rộng.

   (Das Reichsland, số 3, 1902; in lại trong Die Aufbruch, 1914.)


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Nguyên bản

Vorfrühling


In dieser Märznacht trat ich spät aus meinem Haus.
Die Straßen waren aufgewühlt von Lenzgeruch und grünem Saatregen.
Winde schlugen an. Durch die verstörte Häusersenkung gieng ich weit hinaus
Bis zu dem unbedecktem Wall und spürte: meinem Herzen schwoll ein neuer Takt entgegen.

In jedem Lufthauch war ein junges Werden ausgespannt.
Ich lauschte, wie die starken Wirbel mir im Blute rollten.
Schon dehnte sich bereitet Acker. In den Horizonten eingebrannt
War schon die Bläue hoher Morgenstunden, die ins Weite führen sollten.

Die Schleusen knirschten. Abenteuer brach aus allen Fernen.
Überm Kanal, den junge Ausfahrtwinde wellten, wuchsen helle Bahnen,
In deren Licht ich trieb. Schicksal stand wartend in umwehten Sternen.
In meinem Herzen lag ein Stürmen wie von aufgerollten Fahnen.


1914
Chưa có đánh giá nào
Trả lời