Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 22/09/2021 19:10
Thy fingers make early flowers
of all things
thy hair mostly the hours love:
a smoothness which
sings, saying
(though love be a day)
do not fear, we will go amaying.
Thy whitest feet crisply are straying.
Always
thy moist eyes are at kisses playing,
whose strangeness much
says; singing
(though love be a day)
For which girl art thou flowers bringing?
To be thy lips is a sweet thing
and small.
Death, thee i call rich beyond wishing
if this thou catch,
else missing.
(though love be a day
and life be nothing, it shall not stop kissing).
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 22/09/2021 19:10
Những ngón tay em như hoa mới nụ
đan hết vào
trong tóc những giờ yêu:
dịu dàng
ngân, tiếng
(dù mỗi ngày yêu)
đừng sợ, chúng mình sẽ vào viên mãn.
Đôi chân trắng em lạc vùng phiêu lãng.
Thường
đẫm ướt mắt em dưới mưa hôn,
sự kỳ lạ của ai
nói; hát luôn
(dù yêu thương là một ngày tận hiến)
Em là cô gái mang hoa đời đến?
Trên đôi môi em vị ngọt
đủ vừa.
Nỗi chết, với anh cho đó là thừa
nếu em nắm được điều này,
còn thiếu.
(dù tình yêu là một ngày chăn chiếu
đời chẳng là gì, chưa biết ngừng hôn).