Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 25/07/2021 06:13
in spite of everything
which breathes and moves, since Doom
(with white longest hands
neatening each crease)
will smooth entirely our minds
-before leaving my room
i turn, and (stooping
through the morning) kiss
this pillow,dear
where our heads lived and were.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 25/07/2021 06:13
Thì thôi bất chấp cho dù
Dáng đi tiếng thở, kể từ nơi Doom
(với bàn tay trắng dài thơm
nắn từng nếp gấp hao mòn vì nhăn)
Hồn đôi ta hết buộc ràng
-trước khi rời khỏi xa căn phòng này
anh quay lại, và (cúi vai
bình minh) hôn
chiếc gối này, dấu yêu
nơi đầu hai đứa nuông chiều.