Chàng giờ đây, trông như là chết thảm,
Có vẻ tò mò nàng thấy mà ham
Bên chàng nhiều đêm trên giường lạnh câm,
Và những việc đó rồi không còn nữa.

Cơ thể ham muốn của chàng, bừng lửa
Dây thần kinh căng thẳng, dường mất tăm
Mãi buông xuôi. Như trang giấy thả nằm
Khiến nàng nay những đường cong nặng trĩu

Chiều dài quen như cửa căn phòng ngủ.
Nàng bước vào, láu lỉnh và kiêu căng,
Nơi chồng cô nói chuyện trước bầu đoàn,
Gặp người đàn ông nàng chưa từng thấy –

Đàn ông đó ngồi ăn bên nàng ấy,
Chút gì vô lý, nàng: chửa định phân.