Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 05/01/2021 16:30
Into the golden vessel of great song
Let us pour all our passion; breast to breast
Let other lovers lie, in love and rest;
Not we,—articulate, so, but with the tongue
Of all the world: the churning blood, the long
Shuddering quiet, the desperate hot palms pressed
Sharply together upon the escaping guest,
The common soul, unguarded, and grown strong.
Longing alone is singer to the lute;
Let still on nettles in the open sigh
The minstrel, that in slumber is as mute
As any man, and love be far and high,
That else forsakes the topmost branch, a fruit
Found on the ground by every passer-by.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 05/01/2021 16:30
Chìm trong khúc hát tơ vàng
Đê mê ngực ấm nồng nàn bên nhau
Yêu đương chẳng phút ngừng trao
Đôi ta, —quyện lưỡi dắt vào thiên thai
Đất trời: xao động, miệt mài
Bàn tay nóng bỏng cấu nhai hình hài
Đôi lòng chẳng nghĩ về ai
Chỉ nghe hoang dại mê say dập dồn
Muốn làm ca sĩ cô đơn
Lặng yên nghe tiếng môi ngon kéo dài
Đàn ông nào ngủ không say
Yêu rồi, là kéo giấc dài miên man
Quả cùng một giống cây cành
Ai người cũng thấy đầy quanh đất này.