15.00
3 bài trả lời: 3 bản dịch

Một số bài cùng tác giả

Đăng bởi demmuadong vào 13/10/2006 19:21

Inferno: Canto XXI

Così di ponte in ponte, altro parlando
che la mia comedìa cantar non cura,
venimmo; e tenavamo il colmo, quando

restammo per veder l'altra fessura
di Malebolge e li altri pianti vani;
e vidila mirabilmente oscura.

Quale ne l'arzanà de' Viniziani
bolle l'inverno la tenace pece
a rimpalmare i legni lor non sani,

ché navicar non ponno - in quella vece
chi fa suo legno novo e chi ristoppa
le coste a quel che più viaggi fece;

chi ribatte da proda e chi da poppa;
altri fa remi e altri volge sarte;
chi terzeruolo e artimon rintoppa -;

tal, non per foco, ma per divin'arte,
bollia là giuso una pegola spessa,
che 'nviscava la ripa d'ogne parte.

I' vedea lei, ma non vedea in essa
mai che le bolle che 'l bollor levava,
e gonfiar tutta, e riseder compressa.

Mentr'io là giù fisamente mirava,
lo duca mio, dicendo «Guarda, guarda!»,
mi trasse a sé del loco dov'io stava.

Allor mi volsi come l'uom cui tarda
di veder quel che li convien fuggire
e cui paura sùbita sgagliarda,

che, per veder, non indugia 'l partire:
e vidi dietro a noi un diavol nero
correndo su per lo scoglio venire.

Ahi quant'elli era ne l'aspetto fero!
e quanto mi parea ne l'atto acerbo,
con l'ali aperte e sovra i piè leggero!

L'omero suo, ch'era aguto e superbo,
carcava un peccator con ambo l'anche,
e quei tenea de' piè ghermito 'l nerbo.

Del nostro ponte disse: «O Malebranche,
ecco un de li anzian di Santa Zita!
Mettetel sotto, ch'i' torno per anche

a quella terra che n'è ben fornita:
ogn'uom v'è barattier, fuor che Bonturo;
del no, per li denar vi si fa ita».

Là giù 'l buttò, e per lo scoglio duro
si volse; e mai non fu mastino sciolto
con tanta fretta a seguitar lo furo.

Quel s'attuffò, e tornò sù convolto;
ma i demon che del ponte avean coperchio,
gridar: «Qui non ha loco il Santo Volto:

qui si nuota altrimenti che nel Serchio!
Però, se tu non vuo' di nostri graffi,
non far sopra la pegola soverchio».

Poi l'addentar con più di cento raffi,
disser: «Coverto convien che qui balli,
sì che, se puoi, nascosamente accaffi».

Non altrimenti i cuoci a' lor vassalli
fanno attuffare in mezzo la caldaia
la carne con li uncin, perché non galli.

Lo buon maestro «Acciò che non si paia
che tu ci sia», mi disse, «giù t'acquatta
dopo uno scheggio, ch'alcun schermo t'aia;

e per nulla offension che mi sia fatta,
non temer tu, ch'i' ho le cose conte,
perch'altra volta fui a tal baratta».

Poscia passò di là dal co del ponte;
e com'el giunse in su la ripa sesta,
mestier li fu d'aver sicura fronte.

Con quel furore e con quella tempesta
ch'escono i cani a dosso al poverello
che di sùbito chiede ove s'arresta,

usciron quei di sotto al ponticello,
e volser contra lui tutt'i runcigli;
ma el gridò: «Nessun di voi sia fello!

Innanzi che l'uncin vostro mi pigli,
traggasi avante l'un di voi che m'oda,
e poi d'arruncigliarmi si consigli».

Tutti gridaron: «Vada Malacoda!»;
per ch'un si mosse - e li altri stetter fermi -,
e venne a lui dicendo: «Che li approda?».

«Credi tu, Malacoda, qui vedermi
esser venuto», disse 'l mio maestro,
«sicuro già da tutti vostri schermi,

sanza voler divino e fato destro?
Lascian'andar, ché nel cielo è voluto
ch'i' mostri altrui questo cammin silvestro».

Allor li fu l'orgoglio sì caduto,
ch'e' si lasciò cascar l'uncino a' piedi,
e disse a li altri: «Omai non sia feruto».

E 'l duca mio a me: «O tu che siedi
tra li scheggion del ponte quatto quatto,
sicuramente omai a me ti riedi».

Per ch'io mi mossi, e a lui venni ratto;
e i diavoli si fecer tutti avanti,
sì ch'io temetti ch'ei tenesser patto;

così vid'io già temer li fanti
ch'uscivan patteggiati di Caprona,
veggendo sé tra nemici cotanti.

I' m'accostai con tutta la persona
lungo 'l mio duca, e non torceva li occhi
da la sembianza lor ch'era non buona.

Ei chinavan li raffi e «Vuo' che 'l tocchi»,
diceva l'un con l'altro, «in sul groppone?».
E rispondien: «Sì, fa che gliel'accocchi!».

Ma quel demonio che tenea sermone
col duca mio, si volse tutto presto,
e disse: «Posa, posa, Scarmiglione!».

Poi disse a noi: «Più oltre andar per questo
iscoglio non si può, però che giace
tutto spezzato al fondo l'arco sesto.

E se l'andare avante pur vi piace,
andatevene su per questa grotta;
presso è un altro scoglio che via face.

Ier, più oltre cinqu'ore che quest'otta,
mille dugento con sessanta sei
anni compié che qui la via fu rotta.

Io mando verso là di questi miei
a riguardar s'alcun se ne sciorina;
gite con lor, che non saranno rei».

«Tra'ti avante, Alichino, e Calcabrina»,
cominciò elli a dire, «e tu, Cagnazzo;
e Barbariccia guidi la decina.

Libicocco vegn'oltre e Draghignazzo,
Ciriatto sannuto e Graffiacane
e Farfarello e Rubicante pazzo.

Cercate 'ntorno le boglienti pane;
costor sian salvi infino a l'altro scheggio
che tutto intero va sovra le tane».

«Omè, maestro, che è quel ch'i' veggio?»,
diss'io, «deh, sanza scorta andianci soli,
se tu sa' ir; ch'i' per me non la cheggio.

Se tu se' sì accorto come suoli,
non vedi tu ch'e' digrignan li denti,
e con le ciglia ne minaccian duoli?».

Ed elli a me: «Non vo' che tu paventi;
lasciali digrignar pur a lor senno,
ch'e' fanno ciò per li lessi dolenti».

Per l'argine sinistro volta dienno;
ma prima avea ciascun la lingua stretta
coi denti, verso lor duca, per cenno;

ed elli avea del cul fatto trombetta.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Văn Hoàn

Tầng Địa ngục thứ VIII. Ngục thứ năm: Bọn tội đồ với thùng nhựa sôi. Virgilio thương lượng với con quỷ có đuôi. Dante và Virgilio được quỷ sứ "hộ tống".

Cứ thế, từ cầu này sang cầu khác, chúng tôi nói sang chuyện khác,
Mà khúc ca của tôi cũng chẳng bận tâm,
Chúng tôi đang ở trên một vòm cầu.

Chúng tôi dừng lại xem một hố khác,
Và nghe những lời than vãn vô ích,
Các hố này tối tăm lại thường.

Giống như những người Vinisiani trong xưởng sửa tàu,
Vào cuối mùa đông, đang đun nhựa dính,
Để trám những con tàu bị hỏng.

Trong thời gian tạm nghỉ không đi biển,
Người thì tân trang tàu, kẻ thì vít các khe hở,
Trên sườn những con tàu đã bôn ba nhiều.

Người sửa đuôi thuyền, kẻ chữa đuôi,
Người làm bơi chèo, kẻ vặn dây cáp,
Người vá buồm - buồm mũi và buồm đuôi.

Dưới hố, một thùng nhựa đang sôi,
Không phải do lửa đun mà do phép thuật,
Và khắp bờ phết đầy nhựa dính!

Trong thùng nhựa đang sôi tôi thấy,
Không gì ngoài những bọt nước,
Chúng phồng to rồi lại xẹp xuống.

Thấy tôi chăm chú nhìn xuống thấp,
Thầy hướng dẫn bảo tôi: - "Hãy coi chừng!"
Và kéo tôi từ chỗ đang đứng đến gần người.

Tôi quay lại, như một người thấp thỏm,
Muốn thấy cái mà mình cần tránh,
Một nỗi sợ bất thần khiến tôi bối rối!

Nhưng vì muốn xem nên không thể bỏ đi,
Tôi thấy đằng sau xuất hiện một con quỷ đen,
Đang chạy đến trên mỏm đá cầu.

Ôi, nó hung dữ làm sao
Và dáng vẻ thì vô cùng độc ác,
Với bước đi nhẹ nhàng và đôi cánh dang rộng!

Trên đôi vai nhọn và vểnh lên của nó,
Nó vác một tội đồ bị gập ngang lưng,
Và nắm lấy hắn ở gân chân.

Từ trên cầu nó thét: - "Bớ lũ quỷ,
Đây là một lão già của nữ thần Dita,
Hãy đặt nó xuống đáy, ta còn quay lại.

Ở thành phố này, ta biết có đầy rẫy,
Những bọn làm sai chức trách, ngoại trừ ngài Bontuara,
Đáng lẽ nói không, để có tiền, chúng nói !"

Nó vứt kẻ phạm tội xuống rồi quay trở lại,
Theo thành đá dốc đứng;  chưa từng có con chó nào,
Lại khẩn trương đuổi theo tên trộm như vậy!

Kẻ bị hành tội bị chìm xuống rồi nổi lên dính đầy nhựa,
Nhưng bọn quỷ bị vòm cầu che khuất,
Thét lên: - "Ở đây không cần thánh giá San Vonto đâu!

Ở đây người ta bơi khác ở Serchio!
Nếu ngươi không muốn nếm vuốt chúng tao,
Thì đừng trồi lên mặt nhựa như vậy".

Rồi chúng xỉa hắn bằng hàng trăm móc sắt,
Và nói: - "Ở đây cần nhảy múa ở nơi được che kín,
Nếu có thể, ngươi lại đi gian lận, vụng trộm!"

Các đầu bếp thường sai phụ việc làm như vậy,
Dùng móc dìm những miếng thịt xuống,
Để chúng khỏi nổi lên mặt nước!

Vị thầy tốt bụng liền bảo: - "Để người ta khỏi thấy,
Là con ở đây thì hãy ngồi xuống,
Đằng sau tảng đá, nó sẽ che cho con.

Và dù có bị xúc phạm thế nào,
Con cũng đừng sợ, ta biết mọi diễn biến sự việc,
Một lần ta đã gặp cuộc gây gổ tương tự".

Rồi người đi sang đầu cầu bên kia,
Khi tới bờ đê thứ sáu,
Người tỏ ra rất điềm tĩnh.

Với thái độ hung ác, dữ tợn,
Của con chó lao vào kẻ có tội,
Chúng bỗng sững lại như để xin của bố thí.

Lũ quỷ từ dưới cầu đi ra,
Chĩa về phía người những mũi xiên cong,
Nhưng người thét: "Không được phản nghịch!

Trước khi xiên móc nhọn vào ta
Một kẻ trong bọn ngươi hãy tiến lên và nghe ta nói.
Rồi nghĩ xem có nên lao móc vào ta?"

Cả bọn liền kêu lên: - "Kìa, Đuôi Nọc Độc, tiến lên",
Một con tiến lên, các con khác dừng lại,
Nó hỏi: - "Có việc gì nào?"

Thầy tôi bảo: - "Này Quỷ có đuôi,
Hãy tin ta, mày thấy đấy, ta đã đến đây,
Rất bình tâm trước sự tấn công của chúng bay!

Vì có ý chỉ thần thánh và thuận theo giáo lệnh,
Hãy để ta đi, trên trời cao đã muốn,
Ta dẫn một người qua đường khủng khiếp này!"

Lòng kiêu ngạo của con quỷ bị hạ gục,
Nó buông rơi chiếc móc sắt xuống chân,
Rồi nói với đồng bọn: - "Thôi đừng dây với nó!"

Người dẫn đường của tôi liền lên tiếng gọi:
- "Hỡi anh bạn đang ngồi thu lu sau tảng đá,
Hãy đến đây mọi sự đã bình yên".

Tôi liền đứng dậy và đi nhanh đến bên người,
Còn lũ quỷ, tất cả đều tiến lên một bước,
Khiến tôi sợ chúng sẽ huỷ điều thoả thuận.

Ngày xưa tôi đã thấy đội quân đồn trú,
Tin lời nói rồi ra khỏi thành Caprona,
Bỗng thấy mình bị vây giữa quân thù.

Tôi đứng nép sát vào thầy hướng dẫn,
Còn mắt thì không rời bọn quỷ,
Tướng tinh bọn chúng chẳng có gì lương thiện!

Chúng hạ  móc sắt xuống và hỏi: - "Có thích bị đả không?"
Một đứa bảo: - "Nện vào mông nó"
Cả bọn đáp: - "Ừ cứ móc vào đấy!"

Nhưng con quỷ đã trao đổi với thầy hướng dẫn,
Liền chạy lại và bảo:
"Này lũ quỷ, thôi dẹp! Dẹp!"

Rồi nó bảo chúng tôi không thể đi lối này,
Hãy đi vòng quanh tảng đá này.
Đến một tảng khác cách đây không xa để vượt.

Tính đến hôm quay, muộn hơn bây giờ năm tiếng,
Thì con đường này đã sụp đổ,
Được một ngàn hai trăm sáu mươi sáu năm!

Ta sắp phái mấy đứa đi về mạn đó,
Để xem có đứa nào quậy phá gì không,
Đi với chúng, hai vị cứ yên lòng.

Này, tiến lên, Cánh Cụt và Băng Giá,
Nó bắt đầu nói, và cả mày nữa, Chó Điên,
Thằng Râu Ngược sẽ cầm đầu cả toán mười tên.

Cả Gió Độc và Rồng Ác,
Lợn Nanh Nhọn và Vuốt Chó
Thằng Yêu Tinh và thằng điên Mặt Đỏ.

Hãy lùng soát quanh lò nhựa,
Rồi dẫn hai người này, an toàn sang bên kia,
Nơi hang ổ của các loài dã thú".

- "Ôi thầy ơi, sao lại thế này?
Tốt hơn là chúng ta đi không có bọn này hộ tống,
Thầy đã biết đường, còn con chẳng thích thế đâu!"

- "Nếu con chín chắn hơn như con vẫn thế,
Con không thấy chúng nghiến răng đó sao?
Và lông mày chúng đã cau lại!

Người bảo: - "Ta không muốn thấy con sợ hãi,
Cứ để chúng nghiến răng cho thoả thích,
Chúng chỉ doạ bọn người khốn khổ đang bị nấu"

Chúng đi quành sang mé trái đường đê,
Mỗi đứa thè lưỡi ra và cắn chặt,
Hướng về tên đầu bọn để chào,
Còn tên này thì thổi kèn ra lệnh

... Thì cứ say cho xa đừng phải nhớ.
Thì cứ điên cho đổ vỡ đừng buồn...
15.00
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của James Finn Cotter (bản tiếng Anh)

So from bridge to bridge, talking of matters
         That my Comedy here has no care to sing,
         We traveled on, and we had reached the summit
 
         When we stopped to look at yet another gap
5         Of Malebolge and another empty sorrow:
         And I saw how awesomely dark it was!
 
         Just as at the arsenal of the Venetians
         In wintertime the sticky pitch for caulking
         The seams of the leaky vessels boils —
 
10       Since they cannot then set sail — and instead,
         Some rebuild the keels, some plug up the ribs
         Of hulls that rode on many voyagings,
 
         Some hammer at the prow and some the stern,
         Others cut oars, still others twist new rope,
15      Another sews patches on the jib and mainsail:
 
         So, not by the fire but by the art of God,
         Boiled, there below, a thick and sticky pitch
         Which glue-coated the banks on every side.
 
         I saw the pitch, but in it I saw nothing
20       Except the rising of the boiling bubbles,
         The whole swelling up and sinking down.
 
         While I stared down intently into it,
         My guide, calling to me, "Watch out! Watch out!"
         Drew me to his side from where I stood.
 
25       At that I turned around like someone anxious
         To see whatever he is supposed to shun
         While he remains so dashed by sudden panic
 
         That he won’t stop his flight but will look back:
         And I saw behind us a blackened devil
30       Come running up along the ridge’s length.
 
         Ah, what a ferocious look he had!
         And how fierce his actions seemed to me,
         With his wings wide-open and his light feet!
 
         Upon his shoulders, which were high and pointed,
35       He had loaded a sinner by both legs,
         Gripping him in front by the ankles.
 
         From our bridge he called, "Oh, Malebranche,
         Here is one of Saint Zita’s elders!
         Toss him below while I go back for more
 
40       "To that city which is so well supplied:
         All men there, except Bonturo, are grafters!
         In Lucca they will change no to yes for cash!"
 
         He plunged the sinner down and turned about
         Upon the rocky ridge: no hound freed from
45       Its leash ever chased a thief so swiftly!
 
         The sinner sank and surfaced rear end-up,
         But the demons under cover of the bridge
         Shouted, "The Holy Face has no place here!
 
         "Swimming here is not like in the Serchio!
50       If you don’t want to feel our grappling-hooks,
         Don’t raise yourself up above that pitch!"
 
         They chewed him with a hundred prongs or more,
         Screaming, "Here you frolic under cover!
         See if you can snitch the chance to surface!"
 
55       In just this way might cooks make their helpers
         Plunge the meat down deep into the pot
         With their forks, to keep it from floating up.
 
         My gracious master said, "We don’t want them
         To know that you are here, so crouch down low
60       Behind a crag to give yourself some cover.
 
         "No matter what affronts they offer me,
         Don’t be afraid: I know how things run here,
         And I had a skirmish like this once before."
 
         With this he passed beyond the top of the bridge
65       And, arriving upon the sixth embankment,
         Had need to prove his show of self-reliance.
 
         With just the same rage and roaring of dogs
         When they rush out on some poor passing beggar
         Who stops dead in his tracks and starts to beg,
 
70       So these devils, from beneath the bridge
         Shot out with all their prongs aimed at my guide,
         But he shouted, "Stop being savages!
 
         "Before you would impale me with your forks,
         One of you step forward to hear me out
75       And then resolve to grapple me or not."
 
         They all shouted, "Malacoda should go!"
         Then one of them moved up — the rest stood still —
         And, approaching, asked, "How will that help him?"
 
         "Do you think, Malacoda, I have come
80       So far, as you can see," my master said,
         "Safe from all these counterblows of yours,
 
         "Without the grace of God and a friendly fate?
         Let us pass, since it is willed in heaven
         That I show another along this savage path."
 
85       At this his pride became so crestfallen
         That he let his hook drop right at his feet
         And told the others, "Now, don’t any strike him!"
 
         And my guide said to me, "You, crouching there
         Among the shattered rockpiles of the bridge,
90       Now you can feel safe returning to me."
 
         At that I moved and quickly came to him,
         And the devils pressed forward all together;
         I panicked that they might not keep their pact.
 
         Just so, I once saw soldiers fill with panic,
95       As they filed from Caprona with safe conduct,
         Seeing themselves surrounded by their foes.
 
         With my whole body I pressed against my guide
         And not for a moment would I take my eyes
         From their looks that boded me no good.
 
100      They put out pitchforks, and "Shall I prick him,"
         One said to the other, "on his bottom?"
         And he answered, "Sure, let him have a nick!"
 
         But Malacoda, who all the while was talking
         To my master, whirled around suddenly
105     And yelled, "Stop, Scarmiglione, stop!"
 
         Then he told us, "It’s impossible to go
         Farther along this ridge since the sixth arch
         Lies smashed into pieces at the bottom.
 
         "But if you still are pleased to stroll ahead,
110     Then follow along the bluff until you come
         To another ridge, nearby, that offers crossing.
 
         "Yesterday, five hours from now, marked
         One thousand two hundred and sixty-six years
         Since this bridgeway crashed in ruins here.
 
115      "I am dispatching some of my troop there
         To watch if anyone pops up for air —
         Go along with them; they won’t hurt you.
 
         "Front and center, Alichino and Calcabrina,"
         He started off, "and you too, Cagnazzo!
120     And Barbariccia, lead the squad of ten.
 
        "Take Libicocco and Draghignazzo,
         And tusked Ciriatto and Graffiacane,
         And Farfarello and mad Rubicante.
 
         "Reconnoiter around the bubbling gluepot,
125     And see them safe as far as the next ridge
         That spans all unbroken from den to den."
 
         "O master," I said, "what am I looking at?
         Ah, let us walk alone without an escort:
         You know the way? I want no part of them!
 
130      "If you remain alert as usual,
         Do you not notice how they grind their teeth
         And how they threaten harm with their fierce looks?"
 
         And he: "I have no wish to see you panic.
         Let them grind away all that they want to:
135     They do it to impress the boiling wretches."
 
         They turned around upon the left-face bank,
         But first each pressed a tongue between his teeth
         To sound a signal to their commandant,
 
         And with his ass he blew a bugle-blast.

... Thì cứ say cho xa đừng phải nhớ.
Thì cứ điên cho đổ vỡ đừng buồn...
15.00
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Hồ Thượng Tuy

KHÚC XXI

Tầng Địa ngục thứ tám, ngục thứ năm – Thùng nhựa sôi

Từ cầu sang cầu, nói sang chuyện khác
Mà khúc ca tôi cũng chẳng bận tâm
Chúng tôi đang ở trên vòm cầu dốc.

4   Một hố khác, chúng tôi dừng lại xem
Và nghe những lời thở than vô ích
Cái hố này mới tối tăm lạ thường.

7   Giống như người Vinixiani trong xưởng
Vào cuối mùa đông đun nhựa sửa tàu
Và họ trám những con tàu bị hỏng.

10  Trong thời gian không đi biển, nghỉ ngơi
Người quét thân tàu, kẻ giằm khe hở
Trên những con tàu nhiều chuyến ra khơi.

13  Kẻ chữa đuôi thuyền, người kia sửa mũi
Kẻ vặn dây cáp, người làm mái chèo
Người vá lại buồm – buồm đuôi, buồm mũi.

16  Dưới hố đang sôi một thùng nhựa to
Không do lửa đun mà do phép thuật
Và nhựa dính bê bết xung quanh bờ.

19  Trong thùng nhựa đang sôi, tôi nhìn thấy
Không có gì ngoài những bọt nước sôi
Chúng hết phồng to lên, rồi xẹp lại.

22  Thầy cúi xuống và chăm chú ngó nhìn
Thầy hướng dẫn bảo tôi: “Coi chừng đấy!”
Và đưa tay kéo tôi đứng lại gần.

25  Tôi quay lại, như một người tất tưởi
Muốn thấy cái mà mình cần tránh ra
Nỗi sợ bất thần khiến tôi bối rối.

28  Nhưng muốn xem, nên không thể bỏ đi
Tôi thấy một con quỷ đen xuất hiện
Đang chạy trên cầu, về phía chúng tôi.

31  Ôi, dáng quỷ thật vô cùng khiếp sợ
Tôi rùng mình, vẻ hung dữ biết bao
Cánh giang rộng và bước đi rất nhẹ.

34  Trên đôi vai nhọn của nó vểnh lên
Vác một tội đồ ngang lưng bị gập
Và giữ lấy hắn ở những gân chân.

37  Từ trên cầu nó thét: “Bớ lũ quỷ
Đây lão già của nữ thánh Dita
Đặt nó xuống đáy, ta còn quay lại.

40  Thành phố này bọn lầm lỗi có đầy
Để có tiền chúng đổi “không” thành “có”
Chỉ ngoại trừ Bôngtuarô mà thôi.

43  Nó vứt tội đồ rồi quay trở lại
Theo dốc đứng, chưa có con chó nào
Lại khẩn trương đuổi theo tên trộm vậy.

46  Kẻ bị đun chìm xuống rồi nhô đầu
Nhưng quỷ thét từ vòm cầu che khuất:
“Không cần thánh giá Xan Vôntô đâu!

49  Đây không như ở Xéckiô, bơi khác
Nếu ngươi không muốn nếm vuốt chúng tao
Thì lặn xuống chứ đừng trồi lên mặt”.

52  Rồi hàng trăm móc sắt chúng xỉa vào
“Cứ nhảy múa, nhưng ở nơi che kín
Giỏi thì đi mà gian lận xem nào!”

55  Giống như đầu bếp thường sai phụ việc
Dùng móc dìm những miếng thịt xuống nồi
Để cho chúng khỏi nổi lên mặt nước.

58  “Để người ta khỏi nhận thấy là con
Có mặt ở đây, hãy ngồi xuống thấp
Sau tảng đá, nó sẽ che cho con.

61  Còn nguy hiểm cho ta, con đừng sợ
Ta ở đây không phải lần đầu tiên
Và đã gặp, đã quen trò tương tự”.

64  Thầy nói vậy rồi sang phía cầu bên
Và khi bước tới bờ đê thứ sáu
Thầy tỏ ra vẻ điềm tĩnh lạ lùng.

67  Với cái vẻ dữ tợn và hung ác
Của con chó khi lao vào kẻ gian
Chúng kéo đến cầu xin, khi có dịp.

70  Lũ quỷ từ phía dưới cầu đi ra
Chĩa về thầy những mũi xiên bằng sắt
Nhưng người thét: “Chớ ác, hãy chờ!

73  Trước khi xiên vào người ta móc sắt
Một kẻ trong bọn ngươi hãy tiến lên
Nghe, rồi nghĩ xem có nên lao móc”.

76  Cả bọn kêu: “Đuôi Nọc Độc tiến lên!”
Một con tiến, những con kia đứng lại
Nó hỏi: “Nào, có việc gì riêng?”

79  Thầy của tôi nói nhẹ nhàng: “Này Quỷ
Mày thấy rằng, ta đã đi đến đây
Rất bình tĩnh trước dữ dằn đấy chứ.

82  Ta theo giáo luật, thần thánh trên trời
Hãy để ta đi, trời cao đã muốn
Ta dẫn một người qua con đường này”.

85  Lòng kiêu ngạo của con quỷ hạ xuống
Nó buông rơi móc sắt dưới bàn chân
“Thôi đừng dây!” – nó nói cùng đồng bọn.

88  Người dẫn đường của tôi liền kêu lên:
“Hỡi anh đang ngồi nấp sau tảng đá
Hãy đến đây, mọi sự đã bình yên”.

91  Tôi đứng dậy và nhanh chân bước đến
Còn lũ quỷ kia tất cả tiến lên
Khiến tôi sợ chúng huỷ điều thỏa thuận.

94  Tôi thấy đội quân đồn trú ngày xưa
Ra khỏi thành Caprôna, tin lời nói
Bỗng thấy mình bị vây giữa quân thù.

97  Tôi đứng nép sát vào thầy hướng dẫn
Còn đôi mắt nhìn lũ quỷ không thôi
Tướng mạo chúng chẳng có gì lương thiện.

100 Chúng hạ móc sắt xuống hỏi: “thích không?”
Một đứa bảo: “Hãy nện vào mông nó”
Cả bọn đáp: “Ừ, cứ móc vào xem”.

103 Nhưng con quỷ với thầy tôi trao đổi
Liền chạy lại và bảo cả bọn rằng:
“Này lũ quỷ kia, dừng lại, dừng lại!”

106 Rồi bảo chúng tôi: “Không đi lối này
Vì vòm cầu thứ sáu đã bị gục
Tất cả đều đã chìm xuống vực sâu.

109 Nhưng các ngươi muốn tiến lên phía trước
Hãy đi vòng quanh cái tảng đá này
Đến một tảng khác gần đây để vượt.

112 Một ngàn hai trăm, sáu mươi sáu năm
Tính đến hôm qua, muộn hơn năm tiếng
Thì ở đây đã không có con đường.

115 Ta sắp phái mấy đứa đi xem đường
Để nhìn xem có đứa nào quậy phá
Đi với chúng hai vị cứ yên tâm”.

118 “Này tiến lên, Cánh Cụt và Băng Giá –
Nó bắt đầu nói – và mày Chó Điên
Thằng Râu Ngược sẽ cầm đầu mười đứa.

121 Cùng với chúng cả Gió Độc và Rồng
Cả Lợn Nanh Nhọn và tên Vuốt Chó
Thằng Điên Mặt đỏ và thằng Yêu Tinh.

124 Hãy lùng soát cẩn thận quanh lò nhựa
Dẫn hai người an toàn sang bên kia
Nơi hang ổ của các loài dã thú”.

127 “Thầy của con ơi, sao lại thế này
Tốt hơn là ta không cần hộ tống
Thầy đã biết đường – tôi nói với thầy –

130 Nếu thầy tinh mắt thì nên xem lại
Thầy không thấy chúng nghiến răng đó sao
Và lông mày chúng bắt đầu chau lại”.

133 “Không cần sợ và lo lắng đâu con
Cứ mặc chúng nghiến răng cho thỏa thích
Để dọa bọn người khốn khổ bị đun”.

136 Rồi lũ quỷ đi quành sang mé trái
Chúng thè lưỡi ra và cắn để chào
Con quỷ đi đầu đàn, tên đồ tể.

139 Nó ra lệnh thổi kèn từ phía sau.


KHÚC XXI

7. Người Vinixiani trong xưởng: xưởng tàu nổi tiếng ở Venezia (Venice).
38. Sainte Zita: một người hầu gái ở thế kỷ XIII, sau được tôn làm thành hoàng của thành phố Lucca.
42. Bonturo: Bonturo Dati là một vị quan ưa nhận hối lộ trong Hội đồng thành phố Lucca. Dante dùng với ý mỉa mai.
48. Santo Volto: một loại thánh giá cổ Byzantin làm bằng gỗ đen trong nhà thờ ở Lucca. Bọn quỷ sứ nhạo những kẻ bị đun trong thùng nhựa mặt đen ngòm trông giống như màu của thánh giá kia.
49. Serchio: tên một con sông gần thành phố Lucca, là nơi tắm của dân Lucca.
76. Trong nguyên văn tiếng Italia là Malacoda, trong các bản tiếng Anh để nguyên như vậy, bản tiếng Nga dịch theo nghĩa, giống như bản tiếng Việt của Nguyễn Văn Hoàn. Chúng tôi dùng theo bản tiếng Việt tất cả tên gọi của quỷ sứ vì cho rằng như vậy vừa gọn vừa dễ hiểu hơn.
95. Caprona: một pháo đài của người Pisa bị người Firenze đánh lừa và chiếm năm 1289. Dante cũng là người tham gia.
107 – 114. Một ngàn hai trăm, sáu mươi sáu năm: Dante thể hiện qua cách tính của quỷ Đuôi Nọc Độc. Ở đây đã không có con đường: tức là trận động đất đã làm đổ gục vòm cầu thứ sáu. Đây là trận động đất, theo Kinh Thánh, xảy ra thời điểm Chúa Giê-su chết. Nhà thờ cho rằng Giê-su chết năm 34 tuổi, Dante cũng thừa nhận quan điểm này trong “Bữa tiệc: XII, 23”. Tính từ thời điểm trận động đất xảy ra, theo lời quỷ Đuôi Nọc Độc, là 1266 năm, vì rằng thời điểm mà Dante kể về chuyến đi xuống Địa ngục là năm 1300 (xem khúc I).
15.00
Trả lời