Trong nửa năm trời mới bén hơi,
Hồ vui sum hợp, lại xa khơi.
Chén đưa lòng những băn khoăn nỗi,
Dặm thẳng hồn còn lẩn quất nơi.
Nước lã ra chừng coi cũng loãng[1],
Bồ hòn hầu dễ ngậm làm tươi.
Ghê cho cái gái tay đanh thép[2],
Đon đả[3] càng thêm vẻ nói cười.


Chú thích:
[1]
Có bản in là “cũng lạnh”.
[2]
Có bản in là “đanh đá”.
[3]
Có bản in là “Giòn giã”.


[Thông tin 3 nguồn tham khảo đã được ẩn]