Thơ » Pháp » Christophe
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 18/09/2022 19:20, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Minh Sơn Lê vào 18/09/2022 19:25
J’avais dessiné sur le sable
Son doux visage qui me souriait
Puis il a plu sur cette plage
Dans cet orage, elle a disparu
Et j’ai crié, crié “Aline!”
pour qu’elle revienne
Et j’ai pleuré, pleuré
Oh j’avais trop de peine
Je me suis assis auprès de son âme
Mais la belle dame s’était enfuie
Et je l’ai cherchée sans plus y croire
Et sans un espoir pour me guider
Et j’ai crié, crié “Aline!”
pour qu’elle revienne
Et j’ai pleuré, pleuré
Oh j’avais trop peine
Je n’ai gardé que ce doux visage
Comme une épave sur le sable mouillé
Et, et j’ai crié, crié “Aline!”
pour qu’elle revienne
Et j’ai pleuré, oh, pleuré
Oh, oh j’avais trop de peine
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 18/09/2022 19:20
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Minh Sơn Lê ngày 18/09/2022 19:30
Anh ngồi trên cát vẽ em
Dung nhan đằm thắm môi em mỉm cười
Rồi trên bãi biển mưa rơi
Trong cơn dông tố, em trôi khuất chìm
Anh gào, thét gọi “Aline!”
Anh gào, anh thét gọi em quay về
Và anh khóc,
Nỗi tái tê
Anh ngồi ôm hồn thương đau
Nhưng người đẹp đã trốn đâu mất rồi
Tìm em lòng luống rã rời
Chỉ là vô vọng về nơi kiếm tìm
Anh gào, thét gọi “Aline!”
Anh gào, anh thét gọi em quay về
Và anh khóc,
Nỗi tái tê
Dung nhan đằm thắm vỗ về trong tim
Như tàu trên cát ướt mềm
Anh gào, thét gọi “Aline!” trở về
Anh gào, anh thét gọi em
Rồi anh khóc,
Khóc con tim não nề