Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi Vòng Xoay Định Mệnh vào 01/08/2009 11:44

Tặng Mỹ Hà, Nguyễn Trọng Nghĩa

Rượu sủi tăm
Ở Đất Phương Nam tôi bắt đầu buồn
Bắt đầu nối sợi dây buồn không nơi chôn cất
vào một chốn không góc rễ không nguồn cội nào.
Mộng du từ Trịnh Hoài Đức đến Lê Lợi vào ngồi một góc cũ Mai Hương (*)
Em đối diện tôi, cười tím áo.
Khoanh khói thuốc thành một vòng trắng
số không trước cái vòng trắng của
Duật (**) từ lâu lắm.
Nhẹ nắm bàn tay năm ngón thon dài
nắm phải đóa hồng nhung mọc từ chiếc lọ thuỷ tinh
Tôi chảy máu!

Bây giờ con đường Lê Lợi không còn Kem-Cà phê nào mang tên Mai Hương.
Bạch Đằng kem bây giờ không có ai tên Nhài ngồi đợi.
Năm mươi năm khô khóc nói cho mềm là nửa thế kỷ.
Bom và mìn lửa và khói – máu và nước mắt trung thành và phản trắc nói cho cùng là những vết thương. Đợi sao nổi!
Nhưng có một chàng trai –già chợt nhìn rượu sủi tăm bắt đầu mộng du, mơ màng chút hương nếp Bắc, đến Mai Hương gọi một ly đen-nóng.
Ông hâm lại mối tình đầu không nơi nương tựa của mình.
Mỉm cười với mình.


4-08

(*) Mai Hương: Thập niên 50-60 đây là quán kem, cafe ở đường Lê Lợi – bây giờ lấy tên là Kem-Cafe Bạch Đằng.
(**) Bài thơ Vòng trắng của Phạm Tấn Duật trong kháng chiến chống Mỹ.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]