Đến với lòng anh, tâm hồn dữ dội,
Con hổ yêu, con quái vật biếng lười;
Muốn bấu thật lâu tay ngón rã rời
Trong mái tóc bềnh bồng nơi em đó;

Trong váy lót của em đầy hương toả
Vùi cái đầu đang hừng hực của anh,
Và tiếng thở, như hoa héo trên cành,
Mùi dịu ngọt của tình anh lắng động.

Anh muốn ngủ! ngủ còn hơn là sống!
Trong giấc nồng như được chết lâng lâng,
Trải những nụ hôn không chút ngại ngần
Trên dáng đẹp của em càng lộng lẫy.

Để nuốt hết trong anh lời hoang dại
Không gì bằng miếng dạ dưới vực em;
Để cho anh phong kín cánh môi mềm,
Hương trà chảy từ nụ hôn em đó.

Định mệnh anh, từ đây là vui thoả,
Anh tuân theo như một mối nhân duyên;
Tử đạo ngoan, nên chẳng vướng tội nguyền,
Lòng nhiệt huyết khơi lên tình hiến tận,

Anh sẽ hút, để dìm cơn nồng mặn,
Xua giận hờn nhận huyết dụ của em
Tận cùng quyến rũ thanh sắc giọng em
Giam cầm trái tim vào trong ngục thất.