Lưỡi cày qua quá nhiều mùa
Trên vầng trán mặt
Sẽ bừa
nếp nhăn
Khi đàn con lớn lên dần
Sẽ rời bỏ tổ dấn thân vào đời
Còn con tim yếu mà thôi
Với niềm trống trải liên hồi trong ta
Hành vi rị mọ dần dà
Để rồi ta thấy ngày qua
Không ngờ
Ta còn minh mẫn trơ trơ
Khi tương lai đã mịt mờ xa xăm
Ta nghe kỷ niệm khóc thầm
Vùng trời xưa ấy không thành
Khô khan

Rồi khi bước chậm đôi chân
Ta mong sẽ đến để thăm khu vườn
Cho trán mình vẽ đầy
sương
Có khi phải cố gắng nương sức tàn
Không nghi ngại để tìm sang
Giết đi cái chết thời gian
Hiện tồn
Khi ta đến lúc không còn
Đôi tim kết hợp mà không dự điều
Mở ra nuối tiếc bao nhiêu
Từ trong sách vở
Qua nhiều tháng năm
Chép thành những trang thời gian
Tuy còn thiếu sót hai từ:
Tiếp theo

Cuối cùng đời cũng qua vèo
Sẵn sàng nhập cuộc đi theo số phần
Anh nhìn em khuất xa dần
Và trong mờ nhạt khó khăn thấy người
Khi mắt em, anh thấy rồi
Tình yêu không có trong đôi ta giờ
Ngày của em chẳng bao giờ
Đừng mong chi nữa đợi chờ như nhau
Mắt anh còn thấy gì đâu
Tay anh tìm kiếm cầm vào tay em
Ngay thời điểm sẽ nói lên
Vấn đề
với Chúa sau tin nhận rồi
Trước khi em nhắm mắt thôi
Một lần nữa
Xin nói lời biệt ly

Anh yêu em lòng khắc ghi