Tôi đi trên xe lửa tốc hành, con tàu của niềm tự hào dân tộc.
Con tàu lướt trên thảo nguyên, qua khói sương, mười lăm toa với cả nghìn hành khách.
(Tất cả các toa tàu rồi sẽ thành một chùm sắt gỉ và tất cả hành khách cười trong toa ăn, toa ngủ rồi sẽ trở thành tro).
Tôi hỏi một người đàn ông trong toa hút thuốc: đi về đâu, và người ấy trả lời: “Omaha”.