Nghiên bút mười năm thương kẻ trước,
Văn chương muôn thuở để người sau.
Sử xanh chưa hết lời châu ngọc,
Giấy trắng còn nguyên nếp bể dâu.

Nghiên bút mười năm chưa đổi mực,
Văn chương ngàn dặm đã thay màu.
Mây xanh hờ hững trời nam bắc,
Tay trắng ngu ngơ chốn bể dâu.

Nghiên bút mười năm đau nghĩa lý,
Văn chương hai chữ lẫn vàng thau.
Chim xanh kim cổ hằng mong nhớ,
Mắt trắng buồn vui khó bể dâu.

Nghiên bút mười năm gươm nhớ nguyệt,
Văn chương một kiếp khách lên lầu.
Cỏ xanh hiu hắt niềm tinh huyết,
Khăn trắng mơ màng ý bể dâu.

Nghiên bút mười năm trang giấy cũ,
Văn chương nửa mối ruột tằm đau.
Áo xanh cho nhớ màu sông núi,
Tóc trắng mà quên cuộc bể dâu.


1988