Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Cao Bá Quát » Thơ chữ Hán
Đăng bởi Ngự Uyển Hồng vào 15/05/2009 10:48, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 16/05/2009 09:59
長沙復長沙,
一步一回卻。
日入行未已,
客子淚交落。
君不學仙家美睡翁,
登山涉水怨何窮。
古來名利人,
奔走路途中。
風前酒店有美酒,
醒者常少醉者同。
長沙長沙奈渠何,
坦路茫茫畏路多。
聽我一倡窮途歌。
北山之北山萬疊,
南山之南波萬級,
君胡為乎沙上立。
Trường sa phục trường sa,
Nhất bộ nhất hồi khước.
Nhật nhập hành vị dĩ,
Khách tử lệ giao lạc.
Quân bất học tiên gia mỹ thuỵ ông,
Đăng sơn thiệp thuỷ oán hà cùng.
Cổ lai danh lợi nhân,
Bôn tẩu lộ đồ trung.
Phong tiền tửu điếm hữu mỹ tửu,
Tỉnh giả thường thiểu, tuý giả đồng.
Trường sa, trường sa, nại cừ hà?
Thản lộ mang mang uý lộ đa.
Thính ngã nhất xướng cùng đồ ca.
Bắc sơn chi bắc, sơn vạn điệp,
Nam sơn chi nam, ba vạn cấp,
Quân hồ vi hồ sa thượng lập?
Bãi cát dài, lại bãi cát dài,
Đi một bước như lùi một bước.
Mặt trời lặn mà vẫn còn đi.
Khách (trên đường) nước mắt lã chã rơi.
Anh không học được ông tiên có phép ngủ kĩ
Cứ trèo non lội nước mãi, bao giờ cho hết ta oán!
Xưa nay hạng người danh lợi,
Vẫn tất tả ở ngoài đường sá.
(Hễ) quán rượu ở đầu gió có rượu ngon,
(Thì) người tỉnh thường ít mà người say vô số!
Bãi cát dài, bãi cát dài, biết tính sao đây?
Bước đường bằng phẳng thì mờ mịt, bước đường ghê sợ thì nhiều.
Hãy nghe ta hát khúc “đường cùng”,
Phía bắc núi Bắc núi muôn trùng,
Phía nam núi Nam sóng muôn đợt.
Anh còn đứng làm chi trên bãi cát?
Thần tiên thập dị chép Hạ Hầu Ấn lúc leo núi hay lội nước mắt vẫn ngủ say, người bên cạnh nghe thấy tiếng ngáy mà ông vẫn bước đều, không hề trượt hay vấp. |
Hậu Hán thư chép, Pháp Chân bảo viên thái thú: “Nếu ông cứ bắt tôi ra làm quan, thì tôi sẽ đi ẩn ở bắc núi Bắc hoặc ở nam núi Nam”. “Nam sơn chi nam” có bản chép là “Nam hải chi nam”. |
Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 15/05/2009 11:21
Có 1 người thích
Bãi cát, bãi cát dài!
Mỗi bước lại như lùi.
Mặt trời đã lặn đi chưa nghỉ,
Khách bộ hành nước mắt tuôn rơi!
Không học được tiên ông phép ngủ,
Trèo non, lội suối, giận không nguôi.
Xưa nay phường danh lợi,
Bôn tẩu trên đường đời.
Gió thoảng hơi men trong quán rượu,
Say cả, hỏi tỉnh được mấy người?
Bãi cát, bãi cát, ngao ngán lòng,
Đường phẳng mờ mịt, đường hiểm vô cùng!
Nghe ta ca "cùng đồ" một khúc!
Phía bắc núi Bắc, núi muôn lớp!
Phía nam núi Nam, sóng muôn đợt!
Sao mình anh còn trơ lại trên bãi cát?
Gửi bởi iu big bang ngày 03/10/2009 19:36
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi iu big bang ngày 03/10/2009 19:39
Bãi cát dài lại bãi cát dài,
Đi một bước như lùi một bước.
Mặt trời đã lặn, chưa dừng được,
Lữ khách trên đường nước mắt rơi.
Không học được tiên ông phép ngủ,
Trèo non, lội suối, giận khôn vơi!
Xưa nay, phường danh lợi,
Tất tả trên đường đời.
Đầu gió hơi men thơm quán rượu,
Người say vô số, tỉnh bao người?
Bãi cát, bãi cát dài ơi!
Tính sao đây? Đường bằng mờ mịt,
Đường ghê sợ còn nhiều, đâu ít?
Hãy nghe ta hát khúc “đường cùng”,
Phía bắc núi Bắc, núi muôn trùng,
Phía nam núi Nam, sóng dào dạt.
Anh đứng lam chi trên bãi cát?
Đi trên cát bước cứ lùi
Mắt chan ngấn nước tối rồi nghỉ đâu
Làm sao học được phép mầu
Vừa đi vừa ngủ dãi dầu mặc ai
Xưa nay bôn tẩu đường đời
Bên đường quán rượu tỉnh rồi lại say
Chán chường cát cứ tiếp hoài
Đường xa mờ mịt đắng cay trong lòng
Ai hay khúc hát đường cùng
Sóng muôn lớp sóng trập trùng núi non
Lòng ôm muôn dặm giang sơn
Mênh mông bãi cát sao còn đứng đây
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 07/08/2018 17:18
Bãi cát dài, lại bãi cát dài,
Đi một bước như bước lùi lại.
Mặt trời lặn mà vẫn đi hoài,
Khách trên đường nước mắt tuôn rơi.
Anh không học ông tiên phép ngủ,
Trèo non lội nước oán khôn nguôi!
Hạng người xưa nay ham danh lợi,
Xuôi ngược tất tả ngoài đường đời.
Rượu ngon quán ở trên đầu gió,
Người say vô số tỉnh mấy người!
Bãi dài, bãi cát dài, tính sao?
Đường hiểm nhiều bằng phẳng mịt mờ,
Hãy nghe ta hát khúc “đường cùng”.
Phía bắc núi Bắc non muôn trùng,
Phương nam non Nam sóng muôn lớp.
Anh đứng làm chi bãi cát vùng?
Gửi bởi Nguyễn Lãm Thắng ngày 20/09/2018 20:18
Bãi cát dài, cứ dài ra
Bước đi một bước như là bước lui
Mặt trời tắt, vẫn chưa thôi
Khách đường xa, nước mắt rơi lạnh lùng
Không theo phép ngủ tiên ông
Trèo non, lội nước, khôn cùng oán than
Xưa nay mấy kẻ lợi danh
Đường đời tất tả, tranh giành thiệt hơn
Gió đầu quán, nức rượu ngon
Người tỉnh ít, chỉ còn toàn kẻ say
Bãi cát dài… tính sao đây?
Đường bằng mờ mịt, nẻo nguy điệp trùng
Nghe ta hát khúc “Đường cùng”
Bên kia ải Bắc chập chùng núi non
Dãy Nam muôn đợt sóng dồn
Sao anh còn đứng trên cồn bãi đây?