飯舍感作
天下菲薄人
無如飯舍子
當客未住時
前階要客止
有善為君甘
有枕為君寐
迨客已住時
舍人向前語
君既吃我餐
君應厚我利
償飯點錢清
舍人心別冀
太早促客行
不容嗽清水
客人若少停
舍人罵聲起
未知何珍重
既利何厭鄙
算來此舍人
愛利不愛士
Phạn xá cảm tác
Thiên hạ phỉ bạc nhân
Vô như phạn xá tử
Đương khách vị trú thời
Tiền giai yêu khách chỉ
"Hữu thiện vị quân cam
"Hữu chẩm vị quân mị"
Đãi khách dĩ trú thời
Xá nhân hướng tiền ngữ
Quân ký cật ngã xan
Quân ưng hậu ngã lợi
Thường phạn điểm tiền thanh
Xá nhân tâm biệt ký
Thái tảo xúc khách hành
Bất dung thấu thanh thủy
Khách nhân nhược thiểu đình
Xá nhân mạ thanh khởi
Vị tri hà trân trọng
Ký lợi hà yếm bỉ
Toán lai thử xá nhân
Ái lợi bất ái sĩ.
Dịch nghĩa
Kẻ tệ bạc trong thiên hạ
Không ai như anh hàng cơm
Khi khách chưa ở trọ
Trước thềm kèo nài khách dừng chân
"Có cơm ngon cho ông xơi,
"Có gối êm cho ông ngủ"
Sau khi khách ở trọ rồi
Chủ quán liền đến nói
"Ông đã ăn cơm hàng tôi,
"Xin ông cho lời nhiều"
Trả tiền cơm xong rồi
Chủ quán lại có ý khác
Sáng thiệt sớm giục khách đi
Không cho được ngụm nước trong súc miệng
Khách mà chậm trễ một chút
Chủ quán lên tiếng chửi
Khi chưa biết được khách, sao mà trân trọng thế
Lấy được lợi rồi, lại thật là thô bỉ
Coi ra chủ quán này
Thích lợi chứ không yêu gì kẻ sĩ
飯舍感作
Phạn xá cảm tác
Cảm tác ở hàng cơm
天下菲薄人
Thiên hạ phỉ bạc nhân
Kẻ tệ bạc trong thiên hạ
無如飯舍子
Vô như phạn xá tử
Không ai như anh hàng cơm
當客未住時
Đương khách vị trú thời
Khi khách chưa ở trọ
前階要客止
Tiền giai yêu khách chỉ
Trước thềm kèo nài khách dừng chân
有善為君甘
"Hữu thiện vị quân cam
"Có cơm ngon cho ông xơi,
有枕為君寐
"Hữu chẩm vị quân mị"
"Có gối êm cho ông ngủ"
迨客已住時
Đãi khách dĩ trú thời
Sau khi khách ở trọ rồi
舍人向前語
Xá nhân hướng tiền ngữ
Chủ quán liền đến nói
君既吃我餐
Quân ký cật ngã xan
"Ông đã ăn cơm hàng tôi,
君應厚我利
Quân ưng hậu ngã lợi
"Xin ông cho lời nhiều"
償飯點錢清
Thường phạn điểm tiền thanh
Trả tiền cơm xong rồi
舍人心別冀
Xá nhân tâm biệt ký
Chủ quán lại có ý khác
太早促客行
Thái tảo xúc khách hành
Sáng thiệt sớm giục khách đi
不容嗽清水
Bất dung thấu thanh thủy
Không cho được ngụm nước trong súc miệng
客人若少停
Khách nhân nhược thiểu đình
Khách mà chậm trễ một chút
舍人罵聲起
Xá nhân mạ thanh khởi
Chủ quán lên tiếng chửi
未知何珍重
Vị tri hà trân trọng
Khi chưa biết được khách, sao mà trân trọng thế
既利何厭鄙
Ký lợi hà yếm bỉ
Lấy được lợi rồi, lại thật là thô bỉ
算來此舍人
Toán lai thử xá nhân
Coi ra chủ quán này
愛利不愛士
Ái lợi bất ái sĩ.
Thích lợi chứ không yêu gì kẻ sĩ
Trên đời kẻ tệ bạc,
Ai như anh hàng cơm.
Khi khách chưa ở trọ,
Trước thềm nài dừng chân.
"Ở đây có cơm ngọt,
"Có gối ông ngủ ngon."
Sau khi khách trọ xong,
Chủ quán liền đến nói:
"Ông đã ăn cơm hàng,
"Xin cho lời nhiều với."
Khách trả tiền xong xuôi,
Chủ quán lại ý khác.
Sớm giục khách lên đường,
Không cho được ngụm nước.
Khách chậm trễ một chút,
Chủ quán chửi bới ngay.
Chưa được, trân trọng thế,
Lợi rồi, thật thô bỉ.
Coi ra chủ quán này,
Có yêu gì kẻ sĩ.
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Trên đời kẻ tệ bạc,
Ai tựa anh hàng cơm.
Khi khách chưa vào nhà,
Kéo khách nài dừng chân.
"Có cơm ngon bác xơi,
"Có chăn êm cụ ngủ".
Khi khách đã vào rồi,
Chủ quán đến liền nói.
"Ông ăn cơm cửa tôi,
"Xin cho lời lớn với".
Tiền trả cơm xong rồi,
Chủ quán lại lời khác.
Sáng tinh giục khách rời,
Không cho nước súc miệng.
Khách chậm trễ chút thôi,
Chủ quán bèn chửi liền.
Sao trân trọng lúc chưa,
Được rồi thật bỉ lậu.
Xem chủ quán này là,
Thích lợi hơn hiền sĩ.