14.00
Thể thơ: Song thất lục bát
Thời kỳ: Nguyễn
1 người thích

Đăng bởi Vanachi vào 21/02/2015 14:10

Vườn Lý Bạch chưa vui đào mận
Nhà Tử Văn nổi trận phong ba
Thương ôi hảo sự tiêu ma
40. Tấm lòng băng tuyết phút hoà trần ai
Mảnh bạch ngọc thiêu người khách tử
Lưỡi đoản đao cắt chữ phù sinh
Nhân gian ai kẻ thương tình
Trăm năm công luận phẩm bình về sau
45. Nỗi gia thất mặc dầu tạo hoá
Đàn nhi tôn gửi cả nhân gian
Ơn sâu dám quản thân tàn
Còn mong gò cáo hồn oan lại về
Bình dẫu phá còn lề cốt cách
50. Gương dù tan vẫn sạch trần ai
Thương thay một khóm hàn mai
Hai cành ấm lạnh ra hai tấm lòng
Giấc vinh nhục, sinh không một thoảng
Bia thị phi, để tạc còn dài
55. Thế gian kẻ khóc người cười
Muôn đời để sạch, muôn đời để dơ
Cuộc phù thế thờ ơ mịnh bạc
Chốn dạ đài chếch mác tấm son
Quyết minh há tưởng đến con
60. Tưởng khuôn phúc thiện ngẫm còn về sau
Phó ngạch tích mặc dầu sinh tử
Chắc Lý đình dạy chữ hiếu trung
Cho nên lòng cũng đành lòng
Dẫu khi biến cố còn trong cương thường
65. Mối tâm sự để gương non nước
Mảnh huyết tình giãi trước thần minh
Cầu kia ai gọi “Tận tình”
Chiếc bia “Truỵ lệ” rành rành bên sông
Đạo con lấy hiếu trung làm trọng
70. ... thường xem mỏng xem khinh
Phù sinh một sợi tơ mành
Giữ gìn di thể như hình thiên kim
Nhạn sa nước, nổi chìm bể khổ
Yến e cung, tìm đỗ cây lành
75. Đường ngang những sợ chông chênh
Khăng khăng quyết giữ tấm thành như sơn
Áo Bạch Chữ dầu cơn mưa nắng
Khăn Ô Luân đội nặng gió sương
Cành mai chếch mác càng thương
80. Câu thơ tang tử giữa đường càng đau
Ngàn non Thái một mầu mây bạc
Giạt chân bèo, lưu lạc bể oan
Gập ghềnh từng bước gian nan
Một vùng khách địa muôn vàn thương tâm
85. Lòng hiếu dưỡng trăm năm đã lỡ
Lời di danh hai chữ còn mang
Trong khi biến, chẳng khác thường
Đến điều cùng quá, lại càng kiên trinh
Thu nước mắt gia tình biếng cạn
90. Thấm mồ hôi vận hạn lâu qua
Tràng đình ngảnh lại xa xa
Khỏi cầu “chiết liễu” ai là cố nhân
Ghê chân bước phong trần mới trải
Nặng lòng ơn sơn hải chưa đành
95. Nước mây mình biết cho mình
Giời dành tuế nguyệt, đất dành điền viên
Thú thôn ổ, ao nghiên, ruộng chữ
Mầu giang sơn, cơm sử, áo kinh
Pha hoà hai chữ trọc thanh
100. Đổi mùi lữ khách, thay hình hàn nho
Người mếnh cảnh, giang hồ nên thú
Cảnh yêu người, tân chủ phải duyên
Lần hồi trong tám, chín niên
Gối nhàn tạm chợp, mối phiền tạm khuây
105. Vườn riêng, lấy cỏ cây làm bạn
Năm dài, xem yến nhạn bay qua
Song hồ ngày tháng lân la
Một hai hoàng quyển, năm ba tiểu đồng
Tráp Vĩnh Thúc, tay phong, tay mở
110. Tập Thiếu Lăng, câu lựa, câu ngâm
Thờ ơ thân thế phù trầm
Khi dong trước gió, khi nằm dưới trăng
Khuôn tạo hoá dẫu rằng phong sắc
Nợ phù sinh phó mặc bi hoan
115. Thôn cư riêng thú bàn hoàn
Đem thanh giải trọc, đem nhàn giải ưu
Túi Tư Mã giở câu thánh phú
Vườn Đào Am quyền chủ thần hoa
Mấy phen điểm xuyết yên hà
120. Cúc mươi lăm khóm, mai và bốn cây
Giấc thanh dạ, cơn say, cơn tỉnh
Ngày lưu niên, khi lạnh, khi nồng
Phần du nẻo Bắc ngừng trông
Nước non cách mấy mươi trùng xa xa
125. Câu lữ cảm, lệ hoà nét mực
Chữ gia tình, thấm tắt lòng son
Mắt trông, Vương Xán đã mòn
Tay đề, Hướng Tú vuỗn còn ngẩn ngơ
Tình ly biệt thờ ơ gấp lại
130. Mối ưu sầu gỡ mãi chưa xong
Lối oan trót mấy năm ròng
Ngày mong chữ Gấm, đêm mong chiếu Vàng
E đất khách, lỡ đường la võng
Khép cửa sài, dám lỏng gót chân
135. Bao nhiêu những sự xa gần
Hư không phó mặc bụi trần bay đi
Chữ nghĩa lý, lòng ghi, dạ tạc
Điều thị phi, mắt nhác, tai che
Cô trung quyết giữ lời thề
140. Để hồn di thể đi về cho an
Nước Châu Thuỷ đầy tràn buổi sáng
Mây Na Sơn bảng lảng ban chiều
Có ai qua lối Hoạn Kiều
Cho nhờ gửi nhắn ít nhiều bi ai
145. Tình kiều tử hôm mai đằng đẵng
Hồn quan sơn mưa nắng dầu dầu
Xa trông, tầm tã giọt châu
Gần trông, phải gượng mối sầu, ngậm cay
Gối vò võ đèn khuây đêm vắn
150. Cửa lơ thơ rèm chắn ngày thâu
Cảm hoài, khi lựa mấy câu
Nghêu ngao đồng tử tiêu sầu năm ba
Đuôi con mắt châu sa thấm giấy
Đầu ngón tay máu chảy pha son
155. Người đau phong cảnh cũng buồn
Thông gầy như trúc, cúc mòn như mai
Mối tâm sự rối mười phần thảm
Gánh gia tình nặng tám năm dư
Khi ngày mong bức xá thư
160. Khi đêm than bóng, khi trưa hỏi lòng
Hương thề nguyện khói nồng trước gió
Tờ tố oan mở ngỏ giữa trời
Tờ oan kể hết bao lời
Hương thề sao chửa thấu nơi cửu trùng
165. Ngẫm đời trước vốn không oan trái
Sao kiếp này vướng mãi gian truân?
Lo xa, thôi lại nghĩ gần
Thôi ngơ ngẩn sớm, lại trần trọc khuya
Ngơ ngẩn nhẽ, đường kia, nỗi nọ
170. Ngao ngán thay, phận nhỏ sầu to
Một mình riêng những đắn đo
Thường tình nhi nữ khôn dò sâu nông
Thôi, dĩ vãng, đã không kéo lại
Còn, tương lai, liệu phải đền bồi
175. Hoạ may cảm động đến giời
Lấy thân mà trả nợ đời cho thân
Dẫu đầy kiếp phong trần dám sá
Giãi được lòng khuyển mã là vinh
Một là mở tấm đan thành
180. Hai là rửa tiếng nguyệt bình chê bai
Để tiên tổ ngậm cười chín suối
May gia khương còn nối về sau
Hay ra, lại rạng cơ cừu
Hèn ra, sơn thuỷ tiêu sầu cũng khoan
185. Cho nên nỗi gian nan sá kể
Liệu rồi ra tìm thế gỡ dần
Thôn trang tìm thú ân cần
Một phần thê tử, hai phần thoả hoa



[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]