Vẫn biết chỉ những người hạnh phúc
Là người được quý yêu
Giọng anh hay và thơ anh tuyệt diệu

Cái cây què quặt trong sân
Chứng tỏ nền đất cỗi cằn
Kẻ lại qua chửi rủa cái cây què
Mà chửi cũng đúng thôi

Trên eo biển tôi không thấy những con thuyền xanh và những cánh buồm vui
Tôi chỉ thấy cái lưới gai khổng lồ của người đánh cá
Vì sao tôi chỉ nhắc tới
Người đàn bà bốn mươi bước đi lụ khụ
Mà ngực người thiếu nữ
Vẫn ấm áp như xưa

Gieo một vần trong thơ
Đối với tôi
Gần như là ngạo mạn

Trong tôi mối xúc cảm trước cây táo đẹp nở hoa
Và sự kinh tởm khi nghe lời Hít-le
Đang tranh chấp
Duy chỉ có điều thứ hai
Đẩy tôi
Ngồi vào bàn viết


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)