Đai dây áo lá, họ Tam Lư ngùi cảm viết văn Tao; Thần rắn ma trâu, cậu dài móng ngâm nga thành bệnh nghiện. Thú ngâm vịnh thiên nhiên tự thích, câu dở hay có chọn làm chi? Ấy như thế, phải vậy.

Tùng: Một ngọn đèn xanh lửa đóm, hắt hiu tranh sáng với loài ma; Bao phen dặm cát bụi hồng, tất tả khêu cười cho lũ quỷ. Tài học ví đâu Can Bảo, sách Sưu thần muốn chép như ai. Tình hoài giống với Hoàng Châu, truyện ma quỉ thích nghe người nói. Nghe câu nào chép câu ấy, góp truyện ngắn nên tập dài. Ngày lâu càng lắm nơi gởi cho, người thích cho nên của tìm đến.

Nhiều quá đến: Rõ việc người đời hiện đó, lạ lùng nới cắt tóc còn thua. Cái lông trước mắt không xa, quái gở nước bay đầu chưa đến thế. Vung vênh lúc hứng, chẳng quản ngông cuồng. Chuếnh choáng vui lòng, kiêng gì ngây dại. Người đời ai đó, khỏi sao lắm kẻ cười ta ru. Nhưng ngã ba đường cái, dù truyện nghe câu được câu chăng. Mà hòn đá ba sinh thì hiểu có kiếp sau kiếp trước. Câu nói liều lĩnh chưa hẳn đã nên vì mình mà bỏ qua.

Tùng, trong lúc treo cung, tiêu đại nhân mộng thấy một vị Cồ Đàm gầy ốm, trần một cánh tay mà đi vào nhà, có miếng thuốс cao tròn như đồng tiền, dán ở nơi chỗ vú. Tỉnh thời Tùng đẻ ra, nốt ruồi đen đúng như thế.

Đã thế lại: Lúc bé gấy gò lắm bệnh, lớn lên số mệnh kém người. Sân nhà vắng lạnh như buồng sư. Bút mực kiếm ăn như cái bát. Lắm lúc vò đầu tự nghĩ: Có lẽ người nhìn mặt vào trong vách đá, chính là đời trước của ta ru? Hẳn chi rò rủa căn nhân, người trời vẫn chưa đây quả phúc. Mà mới gió đưa rơi rụng, giậu bùn nên nỗi tủi thân hoa. Sáu đường man mác, chớ nên cho lẽ đó là không vậy.

Chỉ như nay: Đêm vắng canh khuya, đêm tàn vạc bấc. Buồng văn gió lót, án lạnh ngờ băng. Góp da nách làm áo cừu, nổi khuấy U Minh câu chuyện cũ. Rót chén rượu vần quản bút, học theo Cô Phẫn sách người xưa. Trăm năm thân thế, như thế mong nhờ, nghĩ đáng ngùi thương vậy.

Than ôi! Sợ sương con én lạnh, ôm cây nào có ấm gì thân. Viếng nguyệt cái trùng bay, ấp triện còn mong hơi có nóng. Biết ta ai hỡi, có chăng nơi ải tối, rừng xanh.

Năm Kỷ Mùi, đời Khang Hy, ngày mùa xuân. Liễu Tuyền cư sĩ đề tựa.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]