Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại
Từ khoá: Ba Lan (6)

Đăng bởi Vanachi vào 13/03/2007 18:04

Hỡi con sông nhỏ lượn quanh cung điện Va-ven
Sao mà dễ thương quá vậy!
Nếu ai đem trồng cho tôi dăm bụi chuối và một hàng dừa ở ven bờ
Tôi có thể ở đó đỡ nhớ quê nhà hơn bất cứ một nơi nào khác trên đất nước Ba Lan.

Cra-cốp - cố đô hơn nghìn tuổi
Xin nghiêng mình chào Người!
Như chào những bậc cao niên mà tôi hằng kính trọng;
Nhìn mái tóc bạc phơ của những người từng trải ấy
Nhìn vầng trán nhăn của họ, ở đấy chứa đựng biết bao kinh nghiệm ở đời.
Tai và mắt họ đã từng nghe bao lần Tổ quốc buồn vui.

Cra-cốp!
Không ai dám bảo Người già nua
Không tin tội ư ? Hãy nhìn:
Cặp mắt long lanh của người co ngái đang ngồi chơi ở vườn hoa kia
Và hãy xem dáng đi của từng tốp công nhân đầy vẻ tự háo, khi mỗi buổi sáng họ bước vào khu gang thép.

Rời lò thiêu người Ốt-sơ ven-sim trên đường về thành phố
Tôi bị ám ảnh nặng nề bởi hàng tấn tóc dệt thảm còn sót lại...
Lò Nu-va Hu-ta nhả khói làm cho hồn tôi – có cảm giác như đang trong địa ngục - được bay bổng;
Xin cảm ơn ai đó có mái tóc vàng rủ xuống đôi vành tai – như hai đoá hoa cài nửa kín nửa hở - đang dạo chơi trên vỉa hè chiều nay,
Chính những sợ tóc óng ánh như tơ ấy đã làm cho tôi vợi bớt nỗi đau xót khi phải chứng kiến lịch sử thê thảm của tóc dưới thời Hít-le.
Lửa trong lò Nu-va Hu-ta ban đêm loé lên đỏ rực
Hãy làm tăng hơn nữa nhiệt độ của lò cao!
Người công nhân không có gì vui hơn khi nhìn thấy mẻ gang chảy,
Trước công trình của họ làm, bây giờ -và cả mai sau -người ta khâm phục, không một ai bùi ngùi.
Này người bạn gái - đừng lo mất thì giờ của mái tóc,
Nhiều mái tóc đẹp càng làm đẹp cuộc đời
Đối với bọn xem tóc như lông thú hãy nguyền rủa chúng không tiếc lời.
Cra-cốp!
Xin tạm biệt Người!
Hỡi con sông nhỏ lượn quanh cung điện Va-ven
Sao mà trông dễ thương quá vậy!
Nếu ai đem trồng cho tôi dăm bụi chuối và một hàng dừa ở ven bờ
Tôi có thể ở đó đỡ nhớ quê nhà hơn bất cứ một nơi nào khác trên đất nước Ba Lan.


Cra-cốp, 4-1962