Thơ » Trung Quốc » Trung Đường » Bạch Cư Dị
食檗不易食梅難
檗能苦兮梅能酸
未如生別之為難
苦在心兮酸在肝
晨雞再鳴殘月沒
征馬連嘶行人出
回看骨肉哭一聲
梅酸檗苦甘如蜜
黃河水白黃雲秋
行人河邊相對愁
天寒野曠何處宿
棠梨葉戰風颼颼
生離別生離別
憂從中來無斷絕
憂極心勞血氣衰
未年三十生白髮
Thực bá bất dị thực mai nan
Bá năng khổ hề mai năng toan
Vị như sinh biệt chi vi nan
Khổ tại tâm hề toan tại can!
Thần kê tái minh tàn nguyệt một
Chinh mã liên tê hành nhân xuất
Hồi khan cốt nhục khốc nhất thanh
Mai toan bá khổ cam như mật
Hoàng hà thuỷ bạch hoàng vân thu
Hành nhân hà biên tương đối sầu
Thiên hàn dã khoáng hà xứ túc
Đường lê diệp chiến phong sưu sưu
Sinh ly biệt! Sinh ly biệt!
Ưu tùng trung lai vô đoạn tuyệt
Ưu cực tâm lao huyết khí suy
Vị niên tam thập sinh bạch phát.
Ăn quả bá không dễ, ăn mơ khó
Sung thì chát mà mơ thì chua
Nhưng chưa khó bằng cảnh sinh ly
Chát ở trong tim, chua ở trong gan
Gà gáy sớm lần thứ hai, trăng tà đang lặn
Ngựa trẩy hí ran, người ra đi lên đường.
Ngoảnh lại, nghe tiếng khóc của người ruột thịt,
Thì vị chát của sung, chua của mơ, so còn ngọt như mật
Nước sông Hoàng hà trắng phau, mây vàng nhuốm vẻ thu
Khách ra đi ở bên sông nhìn nhau buồn bã
Trời rét đồng không, nơi nao yên nghỉ
Lá đường lê chạm nhau trước gió rào rào
Cảnh sinh ly! Cảnh sinh ly!
Nỗi lo âu tự đáy lòng không bao giờ dứt
Lo âu đến tột cùng, lòng mệt mỏi, khí huyết hao mòn
Tuổi chưa ba mươi, tóc đã nhuốm bạc.
Trang trong tổng số 1 trang (6 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 06/06/2005 15:29
Khôn ngậm bồ hòn, khó nuốt mơ,
Bồ hòn thì đắng, mơ thì chua.
Chưa gay bằng sống mà ly biệt,
Chua đắng trong lòng nói chẳng ra!
Trở giục canh gà, trăng xế khuất,
Hí rân ngựa chiến, người xa tếch.
Quay nhìn ruột thịt, khóc òa lên,
Đắng ấy chua kia ngọt như mật.
Trắng sông nước, vàng mây thu.
Người đi sông bến ngó nhau sầu.
Đường xa trời lạnh nơi nao nghỉ?
Cành lê lá đập gió vi vu.
Sống ly biệt! Sống ly biệt!
Lo từ đâu đến xua không hết?
Lòng nhọc lo hoàn khí huyết suy,
Chưa ba mươi tuổi đầu pha tuyết.
Sung, mơ ăn khó, ai ơi!
Sung ăn thời chát, mơ thời chua sao!
Chưa bằng sống biệt ly nhau,
Ruột gan chua chát lại đau bội phần.
Lần trăng gà gáy hai lần,
Hét luôn tiếng ngựa giục dần khách ra.
Trông nhau một tiếng khóc òa,
Mơ chua, sung chát như là mật ngon.
Nước sông trắng, mây vàng tuôn,
Kẻ đi người ở cơn buồn bên sông.
Ngủ đâu? Trời lạnh đồng không !
Đìu hiu ngọn gió loạn rung lá đường!
Biệt ly lúc ấy lạ nhường!
Mối lo chẳng dứt từ phương hướng nào?
Quá lo, huyết khí tiêu hao,
Chưa ba mươi tuổi tóc sao trắng rồi?
Gửi bởi Anh Nguyêt ngày 28/12/2014 09:09
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi ngày 28/12/2014 13:42
Sung, mơ, chẳng phải dễ sơi,
Sung thời chát miệng, mơ thời chua sao!
Chưa bằng sống phải xa nhau,
Trong gan chua sót, lòng đau muôn vàn.
Gà hai lần gáy, trăng tàn,
Người đi, chiến mã hý vang từng hồi.
Quay nhìn người tiễn lệ rơi,
Mai chua, sung chát, đây thời mật ong.
Thu, mây vàng, nước sông trong,
Người đi, kẻ ở bên sông âu sầu.
Đồng không, trời lạnh, nghỉ đâu?
Lá lê gió thổi, chạm nhau rì rào.
Sống xa nhau! Sống xa nhau!
Trong lòng lo lắng biết sao dứt trừ.
Khí hao vì bởi suy tư,
Chưa ba mươi tuổi, tóc như bạc rồi!...
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 14/03/2016 07:40
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Trương Việt Linh ngày 24/09/2018 15:52
Sung chẳng dễ ăn, mơ khó nuốt
Mơ chua, sung chát nuốt ăn sao!
Sinh ly còn khổ trăm lần thế
Chua chát trong tim gan ruột đau
Gà hai lần gáy lúc trăng tà
Tiếng hí vang rần vó ngựa xa
Ngoảnh lại người thân đang thút thít
Mơ chua, sung chát có chi là
Sông Hoàng trắng xoá mây vàng bay
Ly khách bên sông não nét mày
Trời rét đồng không đâu chốn ngủ
Hắt hiu gió thổi lá khô bay
Sinh ly ơi! sinh ly ơi!
Nỗi niềm đau đáu dễ đâu nguôi
Bao nhiêu khí huyết hao mòn cả
Tuổi chửa ba mươi tóc trắng rồi
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 08/04/2016 15:02
Sung không dễ, ăn mơ lại khó
Sung chát lè, mơ có vị chua
Cũng không bằng cảnh tiễn đưa
Chát trong tâm khảm, chua vừa xót gan
Gà gáy sáng hai lần, trăng lặn
Ngựa hí vang, khách hận lên đường
Ngoảnh nhìn ruột thịt khóc thương
Thấy như sung chát, ngọt đường, chua mơ
Nước sông trắng, mây mờ vàng vọt
Bên bờ sông đau xót nhìn nhau
Đồng không đêm nghỉ nơi đâu?
Lá đường lê rậm gió rào rào lay
Cảnh sinh ly! Cảnh này buồn quá!
Nỗi sầu bao giờ mới dứt luôn
Quá lo khí huyết hao mòn
Tóc đà bạc, tuổi chưa tròn ba mươi.
Gửi bởi Nguyệt Quang ngày 25/03/2019 11:01
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Nguyệt Quang ngày 26/03/2019 22:55
Bá mơ ngự cành đâu có cao
Chua chát đầu môi chẳng nuốt vào
Sinh ly gần trong gang tấc ấy
Tử biệt sao bằng đặng dám so
Khó nào bằng cảnh chia đôi lối
Mơ chua bá chát cũng kệ thôi
Người đi kẻ ở, đêm vương vấn
Gà canh hai gáy, trăng mờ khuyên
Chiến mã rảnh rang khua đôi móng
Người kia chộn rộn, bận nhớ mong
Áo đây chưa dứt, hình chưa khuất
Mà như tang tóc tiễn đầu xanh
Hoàng Hà trong vắt, mây thời ráng
Đường lê khẽ động, tựa xốn xang
Cảnh chia ly đó nay còn mãi
Sống mà xa xôi đoạn kiếp đời
Âu lo chưa phai, rồi thêm nữa
Nhớ thương không dứt chuyện ngày xưa
Hao mòn tâm tư, bạc màu tóc
Ba mươi chưa tới đã hết thì.