Chùm sử quân tử đong đưa,
Gửi trong gió chút hương xưa nồng nàn.
Mây trời từ độ lang thang,
Lối về quê cũ bạt ngàn dặm xa.

Hương mùa trôi giữa bao la,
Người ơi, mấy độ đông qua xuân về.
Xa gì một nẻo đường quê,
Người biền biệt để câu thề dở dang.

Sử quân tử vẫn rộn ràng,
Toả hương, khoe sắc mơ màng riêng ai?
Mình ta thầm lặng tháng ngày,
Cà phê một cốc men say với chiều.

Hương hoa một thuở thương yêu,
Chợt ray rứt nhớ, chợt thiêu đốt lòng.
Người bên trời nhớ ta không?
Chùm hoa nhỏ vẫn đang mong đợi người!