Thơ » Pháp » Arthur Rimbaud
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 16/01/2022 11:17
Dans la feuillée, écrin vert taché d’or,
Dans la feuillée incertaine et fleurie
De fleurs splendides où le baiser dort,
Vif et crevant l’exquise broderie,
Un faune (*) effaré montre ses deux yeux
Et mord les fleurs rouges de ses dents blanches.
Brunie et sanglante ainsi qu’un vin vieux,
Sa lèvre éclate en rires sous les branches.
Et quand il a fui - tel qu’un écureuil -
Son rire tremble encore à chaque feuille,
Et l’on voit épeuré par un bouvreuil
Le Baiser d’or du Bois, qui se recueille.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 16/01/2022 11:17
Trong đám lá, xanh nhuộm vàng lốm đốm,
Những lá và hoa trông rất dễ nhầm
Những hoa lộng lẫy nơi nụ hôn nằm,
Nhìn sống động như bức thêu tinh xảo,
Thần sợ hãi lộ hai con mắt đảo
Cắn hoa đỏ bằng răng trắng của mình.
Thành nâu thẫm như rượu cũ trong bình,
Bật môi cười dưới cành cây nơi đó.
Rồi thần chạy trốn - như con sóc nhỏ-
Cười rộn vang rung rinh lá bên đường,
Chúng mình sợ hãi bởi con ễnh ương
Nụ hôn vàng trong rừng, cùng góp lại.