Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 06/02/2023 07:36
En vain la peur d’un joug tendre et fatal
Vient m’adjurer d’être de toi guérie:
Un corps, aimé est comme un lieu natal,
Un vif amour est comme une patrie!
Je ne veux plus occuper ma raison
À repousser ta permanente image.
J’attends! — Parfois la plus chaude saison
Boit la fraîcheur du survenant orage.
— Mais quand ma vie au souhait insistant
Est par ta voix jusqu’aux veines mordue,
J’arrache un cri à mon cœur haletant,
Comme un poignard dont la lame est tordue…
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 06/02/2023 07:36
Có 1 người thích
Trong nỗi hoang mang dịu dàng định phận
Hãy đến cầu xin em chữa trị thương:
Một hình hài, thân thiết như cố hương,
Một tình yêu lung linh như đất nước!
Em không giữ lý lẽ mình cho được
Để đẩy lùi vĩnh viễn bóng hình anh.
Chờ! - Đôi khi mùa nóng nhất đến nhanh
Uống làn tươi mát của cơn bão tới.
- Nhưng khi ước nguyện đời em mong mỏi
Tĩnh mạch đứt rời bởi giọng của anh,
Xé tiếng khóc từ trái tim cuồng nhanh,
Giống như một con dao găm lưỡi xoắn...