Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 08/10/2022 20:49
L’hiver aux opaques parois
N’a pas de brises ni d’arômes;
Tu respires en quelque endroit
Et pour moi l’univers embaume!
On voit, dans le froid firmament,
Les étoiles aux feux fidèles;
Mon regard recherche laquelle
Met sur toi son scintillement.
Axe élu, pour moi tu traverses
Le globe d’un trait idéal.
— Ainsi trompe et nous bouleverse
Un amour fortuit et fatal…
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 08/10/2022 20:49
Đông về bên bức tường phai
Một trời không có gió lay hương đùa;
Đâu đây tiếng thở anh đưa
Với em vũ trụ cũng vừa dậy hương!
Thấy, trong giá lạnh thiên đường,
Những vì tinh tú ánh thường thuỷ chung;
Mắt em tìm kiếm mông lung
Mặc lên anh vẻ chập chùng ánh soi.
Qua anh, em bước vào đời
Địa cầu với nét vợi vời ý thơ.
- Đôi ta ai biết biết mà ngờ
Tình yêu định mệnh tình cờ với ta...