Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 27/08/2022 07:06
J’ai vraiment vécu des jours-tels,
Si longs, si lourds par la souffrance,
Que je songe avec complaisance
Que rien d’humain n’est immortel!
N’être plus! ni moi, ni toi-même!
Oui, ni toi! par qui j’ai connu
L’horreur de craindre ce qu’on aime!
— Ignorer combien tu m’as plu,
Et que tu fus l’homme suprême
Par qui tout autre était exclu,
— Toi dont j’ai baisé le bras nu!…
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 27/08/2022 07:06
Có 1 người thích
Em đã thực sống những ngày như thế,
Quá dài, quá nặng nề với khổ đau,
Làm cho em mơ mộng với tự cao
Rằng con người chẳng có gì bất tử!
Cả em và anh! không còn gì nữa!
Vâng, anh! người mà em đã từng quen
Sự kinh hoàng vì bởi một người yêu!
— Bỏ qua việc anh muốn sao thì muốn,
Và rằng anh là đàn ông tối thượng
Mọi thứ khác xem như đã loại phân,
— Anh người mà em hôn cánh tay trần!…