Thơ » Nga » Anna Akhmatova
Đăng bởi nguyenvanthiet vào 31/03/2008 19:45, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 31/03/2008 22:45
Заплаканная осень, как вдова
В одеждах черных, все сердца туманит...
Перебирая мужнины слова,
Она рыдать не перестанет.
И будет так, пока тишайший снег
Не сжалится над скорбной и усталой...
Забвенье боли и забвенье нег —
За это жизнь отдать не мало.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenvanthiet ngày 31/03/2008 19:45
Mùa thu khóc như một bà goá phụ
Trong áo quần đen, u ám con tim…
Hồi tưởng lại những lời xưa của chồng
Rồi bật khóc và không thôi nức nở.
Cứ như thế, cho đến ngày tuyết nhẹ
Chưa tỏ lòng thương với đau khổ của nàng
Cả hạnh phúc và cay đắng, lãng quên
Ở đời này là chuyện không chút dễ.