Tachiana vào rừng; gấu bám theo từng bước;
Tuyết ngập tới đầu gối, chân nàng nhấc;
Khi thì cành cây dài chọc đúng cổ nàng,
Lúc cành ngang giựt mất khuyên tai vàng,
Khi thì tuyết xốp giữ đế giày ẩm ướt,
Tuột rơi khỏi chân nàng trong hố tuyết;
Lúc nàng làm tuột rơi mất khăn che đầu;
Vì làm sao kịp cúi xuống nhặt lên đâu;
Tiếng gấu khụt khịt sau lưng nghe sợ hãi
Và thậm chí, vì ngượng, tay nàng run yếu mãi
Không dám dùng kéo váy trở lại bình thường,
Khi váy đang bị vướng kéo trễ dưới hông;
Nàng cứ chạy, gấu lao theo sát sạt:
Sức rời rã, muốn chạy mà không đạt.