Mazepa đang chìm đắm nghĩ suy,
Lão nhìn trận chiến, khắp chung quanh bốn phía,
Là đám đông người Kôdắc đang nổi đoá
Gồm người thân, lính cận vệ với chỉ huy.
Đột nhiên nghe tiếng súng. Trưởng lão quay đi.
Trong tay Voinarovsky cầm chặt
Nòng súng hoả mai vương khói bay dày đặc.
Bị giết cách đó mấy bước chân,
Chàng trai Kôdắc người đầy máu, ngã lăn,
280. Và con ngựa, toàn thân phủ bọt đầy, bụi bám,
Cảm nhận được tự do, bèn điên cuồng lao biến
Mất hút dần trong khói lửa phía xa xa.
Người Kôdắc lao về phía Hetman già,
Xông qua trận địa, tay lăm lăm cầm thanh kiếm,
Mắt ánh lên vẻ công phẫn điên cuồng thật hiếm.
Lão già vừa đến gần đã cất lời luôn
Hỏi anh một câu. Nhưng người Kôdắc trẻ măng
Đang hấp hối. Đồng tử nhìn tối hẳn
Vẫn sáng lên đe doạ kẻ thù của Nga trước mặt;
290. Khuôn mặt người sắp chết trông tối đen,
Và cái tên dịu dàng Maria thân yêu
Được chàng nhắc lầm rầm, bao âu yếm.