Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin » Truyện ông già đánh cá và cá vàng (1833)
Đăng bởi Tung Cuong vào 03/03/2025 06:32
Пошел он ко своей землянке,
А землянки нет уж и следа;
80. Перед ним изба со светелкой,
С кирпичною, беленою трубою,
С дубовыми, тесовыми вороты.
Старуха сидит под окошком,
На чем свет стоит мужа ругает.
«Дурачина ты, прямой простофиля!
Выпросил, простофиля, избу!
Воротись, поклонися рыбке:
Не хочу быть черной крестьянкой,
Хочу быть столбовою дворянкой».
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 03/03/2025 06:32
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày Hôm nay 15:06
Ông quay lại tìm căn nhà nát cũ,
Chẳng thấy nhà đâu, dấu vết sạch bong;
Trước mặt là nhà gỗ đẹp lung linh,
Tường xây gạch, hiện lên ống khói trắng,
80. Cửa gỗ sồi chạm hoa nổi khắc.
Bên cửa sổ, bà già chửi té tát liên hồi,
Giọng chua ngoa không một lúc nguôi nguôi.
“Này lão ngốc, sao mà ngươi ngu rõ!
Xin gì chẳng xin, lại đòi nhà gỗ!
Mau khôn hồn, phải chào lạy, khi xin:
“Ta không ưa làm mụ nhà quê lấm lem,
Hãy cho ta làm phu nhân quý tộc”.