Vòng tay này có lẽ
Quen giấc ngủ của em
Nó vẫn thường đung đưa
Làm nôi ru em ngủ.

Hương em ngưng lại đó
Và dấu ấn đầu em
Và một chút chút mềm
Từ người em yêu mến,
Người vẫn thường thức trắng
Bên những giấc mơ em
Dựng nên những tháp canh
Vây quanh cơn mơ ấy,
Và có một đôi lần
Người ấy quay lưng lại
Và thế là khi ấy
Cô đơn - phần đời em.

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)