Đề Tiêu Tương hợp lưu xứ

Tiêu xuất Nghi Sơn, Tương xuất Tương,
Vĩnh Thành hối xứ ngọc lương đương.
Sơ nghi lưỡng thụ thuỳ thanh bội,
Hốt tự song la quải thuý tường.
Khách quá Ngô đình lan mạc biện,
Tăng thê giang tự vị thiên tường.
Dạ gian thời tác vô tình vũ,
Nhất tuyến ti ti nhất hộc lương.

 

Dịch nghĩa

Sông Tiêu khởi từ núi Nghi, sông Tương phát từ đất Tương,
Chỗ hợp lưu ở Vĩnh Thành lanh lảnh như có tiếng ngọc.
Lúc đầu ngỡ là tiếng ngọc bội đeo hai bên đai,
Sau lại tưởng là ở đôi lụa vắt trên bức tường biếc.
Khách đi qua Ngô đình không thấy sóng nước,
Nhà sư ở chùa bên sông tất biết rõ hơn.
Ban đêm thường có những cơn mưa bất chợt,
Dù chỉ là mưa nhỏ như sợi tơ cũng có chút mát mẻ.


Tiêu Tương ( 26.253,111.607): Là nơi hợp lưu của hai con sông Tiêu thuỷ 瀟水 và Tương thuỷ 湘水 (hay Tương giang 湘江) để chảy vào hồ Động Đình, và cũng là tên vùng đất ở đây, thời xưa thuộc nước Sở, nay là trấn Tiêu Tương ở địa phận huyện Linh Lăng 零陵, tỉnh Hồ Nam 湖南, Trung Quốc. Sông Tiêu có tên khác là Doanh thuỷ 營水, phát nguyên từ núi Cửu Nghi, chảy đến Vĩnh Châu thì hợp lưu với sông Tương. Sông Tương phát nguyên ở huyện Hưng An, tỉnh Quảng Tây. Ở đây phong cảnh rất thê lương buồn bã, và có nhiều cảnh đẹp, thường được dùng làm đề tài cho thơ và hoạ, như Tiêu Tương bát cảnh 瀟湘八景.

Nơi đây thường là chỗ chia tay để mỗi người đi mỗi ngả, cho nên văn thơ thường dùng trong cảnh biệt ly. Nơi bờ sông Tương xưa kia hai bà vợ ông Thuấn đứng khóc chồng, nước mắt hoà máu rơi vào trúc thành những đốm thâm. Cho nên có chữ “giọt Tương” là giọt nước mắt, “khúc Tiêu Tương” là khúc đàn buồn về nỗi ly biệt.

Khúc sông Tiêu Tương liền với sông Mịch La là nơi Khuất Nguyên đã trầm mình.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Đinh Nho Hồng

Tiêu tự Nghi, Tương xuất tự Tương
Vĩnh Thành dòng chảy tiếng du dương
Mới đầu ngỡ ngọc đeo bên cạnh
Sau lại tưởng lanh vắt nóc tường
Khách đến Ngô đình không sóng gợn
Chùa bên sư sãi lắm tin hơn
Đêm về bất chợt cơn mưa nhỏ
Lớt phớt như tơ sợi mỏng buông


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Tiêu khởi Nghi, Tương phát đất Tương,
Vĩnh Thành lanh lảnh tiếng du dương.
Lúc đầu ngỡ ngọc đeo bên cạnh,
Sau tưởng lụa đôi vắt trên tường.
Khách đến Ngô đình không sóng nước,
Chùa bên sư sãi biết tin hơn.
Đêm thường bất chợt cơn mưa đến,
Lất phất như tơ mát lạ thường.


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời