暮春感懷

杜宇聲聲喚客愁,
故園何處此登樓。
落花飛絮成春夢,
剩水殘山異昔遊。
歌扇多情明月在,
舞衣無意彩雲收。
東皇去後韶華盡,
老圃寒香別有秋。

 

Mộ xuân cảm hoài

Đỗ Vũ thanh thanh hoán khách sầu,
Cố viên hà xứ thử đăng lâu.
Lạc hoa phi nhứ thành xuân mộng,
Thặng thuỷ tàn sơn dị tích du.
Ca phiến đa tình minh nguyệt tại,
Vũ y vô ý thái vân thu.
Đông hoàng khứ hậu thiều hoa tận,
Lão phố hàn hương biệt hữu thu.

 

Dịch nghĩa

Tiếng chim đỗ quyên văng vẳng khiến lòng khách buồn rầu
Vườn xưa ở nơi đâu? Lên đài này ngóng xem
Hoa rơi, tơ rụng bay bay thành giấc mơ xuân
Nước thừa, núi hoang tàn, khác lạ với khi xưa đã đến chơi đây
Quạt hát đa tình, nguyệt sáng tỏ nơi đây
Xiêm áo múa vô ý, ráng mây thu lại
Sau khi Đông quân đi vắng, vẻ tươi đẹp cũng hết
Trong vườn cũ hương đã lạnh lẽo, chỉ còn lại mùa thu


 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (7 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Đông A

Khắc khoải cuốc kêu gợi khách sầu
Vườn xưa đâu nhỉ thử lên lầu
Hoa rơi tơ rụng thành xuân mộng
Nước thải non hoang khác thuở đầu
Quạt hát đa tình gương nguyệt tỏ
Xiêm xoè vô ý ráng mây thâu
Đông quân đi vắng xuân tươi hết
Hương lạnh vườn thu tưởng nhuốm mầu

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Hải Đà

Khắc khoải quyên kêu động khách sầu
Lầu cao vườn cũ ngóng về đâu
Tơ bay hoa rụng thành xuân mộng
Sông cạn núi mòn hóa bể dâu
Tình thắm quạt ca trăng sáng tỏ
Ý hờ áo múa áng mây ru
Chúa xuân đi mất trời thôi đẹp
Phố cũ hương tàn lạnh bóng thu.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Hải Đà

Quyên kêu khắc khoải khách sầu
Nơi đâu vườn cũ lên lầu ngóng trông
Tơ bay hoa rụng xuân hồng
Núi mòn sông cạn bẽ bàng vui xưa
Quạt ca trăng sáng tình đưa
Hững hờ áo vũ nhẹ ru mây trời
Tiêu điều xuân đã đi rồi
Vườn xưa hương lạnh bồi hồi ý thu.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trần Trọng Kim

Tiếng kêu con cuốc gọi sầu
Cố viên đâu đó lên lầu thử coi
Hết xuân hoa rụng cánh rời
Núi sông tiều tuỵ khác hồi ngày xưa
Quạt ca trăng sáng còn lưa
The mây áo múa vẩn vơ đến giờ
Vắng Đông quân hết thiều hoa
Mùi hương lạnh lẽo vườn nhà có thu


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Anh Nguyên

Quyên kêu từng tiếng, khách sầu,
Nơi nào quê cũ, lên lầu thử trông.
Tơ bay, hoa rụng: mộng xuân,
Núi tàn, sông ngập, giờ trông khác nhiều.
Múa ca, trăng giãi tiêu điều,
Xiêm y hờ hững, mây chiều cuốn đi.
Xuân đi, nắng đẹp còn gì,
Vườn xưa hương lạnh, thu đi lại về...

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Minh

Tiếng chim quyên gợi buồn lòng khách
Đang trên lầu ở cách xa nhà
Hoa bay tơ lượn đã qua
Chỉ còn sông ngập núi đà tàn hoang
Màn múa quạt dưới trăng coi được
Áo vũ công kém trước màu mây
Xuân đi cảnh sắc cũng thay
Vườn già hương lạnh báo nay thu rồi.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Văng vẳng đỗ quyên khiến khách sầu,
Lên đài trông ngóng vườn xưa đâu?
Rơi hoa tơ rụng bay xuân mộng,
Thừa nước núi hoang khác lúc đầu.
Quạt hát đa tình, trăng sáng tỏ,
Xiêm ca vô ý, ráng mây thâu.
Đông hoàng đi vắng xuân tươi hết,
Vườn cũ hương tàn lạnh bóng thu.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời