15.00
Ngôn ngữ: Chữ Hán
Thể thơ: Ngũ ngôn cổ phong
Thời kỳ: Thịnh Đường
2 bài trả lời: 2 bản dịch

Đăng bởi tôn tiền tử vào 05/02/2015 09:55

發秦州

我衰更懶拙,
生事不自謀。
無食問樂土,
無衣思南州。
漢源十月交,
天氣涼如秋。
草木未黃落,
況聞山水幽。
栗亭名更佳,
下有良田疇。
充腸多薯蕷,
崖蜜亦易求。
密竹復冬筍,
清池可方舟。
雖傷旅寓遠,
庶遂平生遊。
此邦俯要衝,
實恐人事稠。
應接非本性,
登臨未銷憂。
溪谷無異石,
塞田始微收。
豈復慰老夫,
惘然難久留。
日色隱孤戍,
烏啼滿城頭。
中宵驅車去,
飲馬寒塘流。
磊落星月高,
蒼茫雲霧浮。
大哉乾坤內,
吾道長悠悠。

 

Phát Tần Châu

Ngã suy cánh lãn chuyết,
Sinh sự bất tự mưu.
Vô thực vấn lạc thổ,
Vô y tư nam châu.
Hán nguyên thập nguyệt giao,
Thiên khí lương như thu.
Thảo mộc vị hoàng lạc,
Huống văn sơn thuỷ u.
Lật Đình danh cánh gia,
Hạ hữu lương điền trù.
Sung trường đa thự dự,
Nhai mật diệc dị cầu.
Mật trúc phục đông duẩn,
Thanh trì khả phương châu.
Tuy thương lữ ngụ viễn,
Già toại bình sinh du.
Thử bang phụ yếu xung,
Thực khủng nhân sự trù.
Ưng tiếp phi bản tính,
Đăng lâm vị tiêu ưu.
Khê cốc vô dị thạch,
Tái điền thuỷ vi thâu.
Khởi phục uý lão phu,
Võng nhiên nan cửu lưu.
Nhật sắc ẩn cô thú,
Ô đề mãn thành đầu.
Trung tiêu khu xa khứ,
Ẩm mã hàn đường lưu.
Lỗi lạc tinh nguyệt cao,
Thương mang vân vụ phù.
Đại tai càn khôn nội,
Ngô đạo trường du du.

 

Dịch nghĩa

Tôi là người kém cỏi lại vụng tính,
Cuộc sống không tự mình lo lấy được.
Không có cái để ăn nên tìm hỏi đến đất lành,
Không áo nên tìm về phương nam cho ấm áp.
Vùng đồng bằng đất Hán vào tháng mười,
Khí trời mát như vào mùa thu.
Cây cỏ chưa bị vàng úa rơi rụng,
Nên nghe cảnh núi non âm u.
Lật Đình tên đã đẹp rồi,
Dưới lại có ruộng tốt nữa.
Làm đầy bụng có nhiều củ mài,
Hốc mật cũng dễ kiếm.
Măng trúc mùa đông cũng mọc,
Ao trong có thể thả thuyền được.
Tuy buồn vì phải ở nơi xa,
Nhưng thoả mãn về điều rong chơi trong cuộc sống.
Nơi này nhòm xuống vùng quan trọng,
Mối lo thực là làm cho dân đông đúc.
Cứ vơ lấy không phải là bản tính mình,
Bước lên thì chưa giải hết nỗi lo âu.
Hang hốc không có loại đá lạ,
Ruộng nơi quan ải mới khai, thu được ít ỏi.
Sao không vỗ yên thân già,
Chán nản khó mà ở lại lâu.
Sắc trời ẩn sau đồn cô quạnh,
Đầu thành chim kêu rổn rang.
Nửa đêm rong xe đi khỏi,
Cho ngựa uống nơi ven đê lạnh.
Trăng sao rờ rỡ trên trời,
Lồng lộng mây ráng nổi.
Vĩ đại thay là bầu trời,
Mà đời ta vẫn dằng dặc sầu.


Lời tự: “Càn Nguyên nhị niên tự Tần Châu phó Đồng Cốc huyện kỷ hành” 幹元二年自秦州赴同谷縣紀行 (Thuật lại chuyến đi vào năm Càn Nguyên thứ hai 759 từ Tần Châu tới huyện Đồng Cốc).

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Phạm Doanh

Ta hèn lại vụng tính,
Chẳng lo nổi cuộc đời.
Thiếu ăn, tìm chỗ tốt,
Không áo, tính nam xuôi.
Khí thu nghe mát rượi,
Trời vừa vào tháng mười.
Cây cỏ chưa vàng úa,
Cảnh tốt huống nghe rồi.
Lật Đình tiếng là đẹp.
Dưới có ruộng tốt tươi.
Trong rừng dễ kiếm mật,
Cứu đói có củ mài.
Trúc rậm đông mầm nẩy,
Ao trong thả thuyền trôi.
Tuy buồn nơi đất lạ,
Nhưng thoả đời rong chơi.
Nơi này chốt hiểm yếu,
Mong dân đầy đủ thôi.
Đón nhận trái với tính,
Lo còn khi tới nơi.
Hang hốc không đá quý,
Hoa mầu thật ít oi.
Lại ngại cảnh già lão,
Chán nản, náu tạm thời.
Đầu thành, ồn tiếng quạ,
Đồn vắng, ẩn sắc trời.
Nửa đêm rong xe chạy,
Ngựa uống dòng lạnh xuôi.
Trăng sao cao vời vợi,
Mênh mông mây trời trôi.
Trời đất sao rộng quá,
Đường ta dằng dặc dài.

tửu tận tình do tại
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Minh

Ta già cả, vụng về, suy yếu
Không tự lo liệu được cuộc đời
Không cơm ăn, phải di dời
Lại không áo mặc, về trời miền nam
Vào tháng mười xe ngang vùng Hán
Nên khí trời còn mát như thu
Cỏ cây chưa rụng héo khô
Huống còn nghe nói tịch u nhất vùng
Tới Lật Đình tên nghe khá đẹp
Phía dưới nhiều ruộng tốt sát nhau
Củ mài ăn đỡ đoí meo
Mật ong lên núi kiếm mau dễ dàng
Tre rậm rạp, mùa đông măng mọc
Ao nước trong chèo được hai ghe
Dẫu buồn cư trú nơi xa
Nhưng bù thoả chí la cà rong chơi
Xuống chỗ này là nơi tấp nập
Nhưng thực ta ngán chốn đông người
Lại còn tiếp khách vốn lười
Những điều như thế khó vơi lo buồn
Nơi khe, núi đã không đá quý
Lại ruộng vùng quan tái kém thu
Làm sao mà lão không lo
Mà lòng chán nản ở đâu được nào
Mặt trời đã khuất sau đồn lẻ
Quạ bay về rầm rĩ đầu thành
Đang đêm cũng giục khởi hành
Nước ao ngựa uống bên đường lạnh tanh
Trăng sao đang long lanh chiếu sáng
Mây khoí trôi trong ráng mênh mông
Bao la trời đất vô cùng
Đường ta đi hẳn còn dằng dặc xa.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời