Thơ » Việt Nam » Cận đại » Đỗ Như Tâm
Đăng bởi tôn tiền tử vào 17/12/2015 12:12
Bao tử là cha, mẹ ruột dồi,
Đặt không nên chỗ để mày trôi.
Trượt chân chẳng nỡ, thây nhằm đạp[1],
Bịt mũi mà qua đỡ gớm rồi.
Thiếu chó, bắt mèo ngồi tạm nuốt,
Có tong cùng chốt rước theo mồi[2].
Lạ thay cho lão ngồi câu quẹt[3],
Chấp chứa làm chi những giống hôi.
Bao tử là cha, mẹ ruột dồi,
‡ Đẻ không nên chỗ để mày trôi.
‡ Chặt chân chẳng nỡ, thây ‡ nhồm đạp,
Bịt mũi mà qua ‡ đã gớm rồi.
‡ Chẳng chó bắt ‡ mèo, ngồi ‡ ngứa mắt,
Có tong cùng chốt rước ‡ tràm môi.
Lẫn thay cho lão ngồi câu quẹt,
Chấp chứa làm chi những giống hôi.
Chú thích: