Đột ngột hiện lên
Những cái cây tháng Chạp
Như chữ viết người Trung Hoa.

Bay về một con quạ
Trong hoàng hôn. Đậu im lìm.
Và những cái tai sợ hãi
Biến mất trên cánh đồng.

Con đường đất xám không nơi ẩn náu
Như trước vành móng ngựa
Người đàn ông ra đi, chìm xuống nơi đầu dốc
Không bao giờ mọc lên.

Lúc ấy ngôi nhà lưng đồi
Tối dần như một con quạ
Và những cái tai sợ hãi
Rụt rè nhô lên.