遊西湖八絕其七

欲把空竿泛碧流,
忘情暫借遣春愁。
魚兒未信非漁父,
眾眾如民怯受鉤。

 

Du Tây Hồ bát tuyệt kỳ 7

Dục bả không can phiếm bích lưu,
Vong tình tạm tá khiển xuân sầu.
Ngư nhi vị tín phi ngư phủ,
Chúng chúng như dân khiếp thụ câu.

 

Dịch nghĩa

Muốn đem chiếc cần câu không dạo trên sóng biếc,
Có ý gì đâu chỉ tạm mượn để giải nỗi sầu ngày xuân.
Lũ cá chưa tin rằng mình không phải ông chài,
Khiếp sợ mắc phải lưỡi câu như mọi người dân.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Lê Xuân Khải

Cần không muốn thả xuống hồ câu
Chỉ để xuân sang vơi nỗi sầu
Cá ngỡ ta đây câu kéo thật
Như dân tản mất sợ vương câu

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lê Phụng

Buông câu không lưỡi bên sông
Chẳng mong được cá nhưng mong giải sầu
Nhầm mình cá ngỡ ông câu
Như dân nhớn nhác cá đâu tới gần

tửu tận tình do tại
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trương Việt Linh

Dòng biếc cần không thả bước chơi
Vô tâm tạm giải mối xuân sầu
Cá kia cứ ngỡ là ngư phủ
Cả bọn như dân sợ mắc câu

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Dòng biếc cần không chơi thả câu,
Dửng dưng tạm giải mối xuân sầu.
Cá con cứ ngỡ là ngư phủ,
Cả bọn như dân sợ mắc câu.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời