Có một Thăng Long huyền thoại,
Rồng lên từ phía sông Hồng.
Có một Thăng Long áo mỏng,
Gió đùa quanh tấm lưng ong.

Có một Thăng Long sát Thát,
Tinh kỳ rợp Đông Bộ Đầu.
Có một Thăng Long thơm ngát,
Mặt hoa nồng nàn đêm sâu.

Có một Thăng Long Nguyễn Trãi,
Chong đèn viết sách bình Ngô.
Có một Thăng Long mềm mại,
Tựa vai ta, bước bên hồ.

Có một Thăng Long Lê Lợi,
Giặc tan, trả lại gươm thần.
Có một Thăng Long mắt sẫm,
Môi cười như đoá hoa xuân.

Có một Thăng Long Nguyễn Huệ,
Ngựa phi trong sắc hoa đào.
Có một Thăng Long e lệ,
Mắt nào góc phố tìm nhau.

Có một Thăng Long xa lắm,
"Lối xưa, xe ngựa, hồn thu..."
Có một Thăng Long đang thở,
Bên ta, từng phút từng giờ.

Có một Thăng Long Hoàng Diệu,
Treo mình tử chiến giữ thành.
Có một Thăng Long chung thuỷ,
Chờ nhau mấy cuộc chiến tranh.

Có một Thăng Long "cờ đỏ,
Bay quanh tóc bạc Bác Hồ".
Có một Thăng Long bé nhỏ,
Không bao giờ thôi mộng mơ.

Có một Thăng Long bốc cháy,
Đưa tiễn trung đoàn Thủ đô.
Có một Thăng Long hờn dỗi,
Bên thềm mắt ướt như mưa.

Có một Thăng Long mũ lưới,
Bộ đội vào năm cửa ô.
Có một Thăng Long dẫn cưới,
Bằng cả một đoàn xích-lô.

Có một Thăng Long lẫm liệt,
"Pháo đài bay" rụng mặt hồ.
Có một Thăng Long răng trắng,
Cắn vào quả sấu đầu thu.

Có một Thăng Long bỏ ngỏ,
Giặc vào không còn đường ra.
Có một Thăng Long gót đỏ,
Tóc dài bên liễu thiết tha.

Có một Thăng Long thương nhớ,
Người đi mở cõi mơ về.
Có một Thăng Long thon thả,
Khép hờ vạt áo ngoài kia.