Trang trong tổng số 1 trang (6 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi huongnhu ngày 13/11/2011 06:14
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi huongnhu vào 13/11/2011 16:34
Chỉ còn một cánh thơ rơi
Giữa chiều mây xám vây trời Huế đông...
Đường xưa lối cũ buồn trông
Sông hiu hắt lạnh, gió lồng bến quen...
Chưa đêm phố đã giăng đèn
Mưa trùm áo bạc, cài then ngõ hồn
Nỗi mùa thiếu một hoàng hôn
Nỗi lòng thừa mấy bồn chồn hỡi em?
Chỉ còn dăm chút dịu êm
Dăm câu thương nhớ ngọt mềm buổi nao...
Thuở tình lạc giữa trăng sao
Thuở đôi cánh hạc chắp vào cõi mơ...
Bây giờ chỉ có gió mưa
Bây giờ lá rụng cũng thưa thớt đời
Tin yêu nghe mỏi rã rời
Tiếng thơ bất chợt nửa vời, đổ ngang...
13/10/2011 - Từ Nguyễn
Bài thơ đọc nghe tồi tội.
Cảm nhận mùa đông làm buồn thêm nỗi buồn nhân thế.
Nhưng mừ chị ơi:
Bây giờ đâu chỉ gió mưa
Thềm Đông lá rớt cho vừa Chúa Xuân.
Tiếng thơ đôi chút ngập ngừng.
Tin yêu chẳng thể dửng dưng giữa đời.
Hãy tin phía trước trời Đông rét mướt là Xuân hồng tươi nắng ấm.
Để cho thơ vui.
Để cho HNhu vui ké
Để cho đời vui. Nghen chị!
( Hihi, chỗ này, HNhu không dám viết sai chính tả. )
Gửi bởi huongnhu ngày 03/10/2011 05:47
Bài thơ khó hiểu quá!
Hông nắm bắt được ý thơ của tác giả.
Nghe như buồn. Nghe như hờn trách. Hông biết phải vậy hông nữa.
Ngẫm hoài mà hông hiểu!
Gửi bởi huongnhu ngày 16/09/2011 06:37
Ui sao, cái nhíu mày của nhà thơ làm người đọc trăn trở đến vậy!
Ngày còn đi học, lâu lắm rồi, Hnhu có đọc trong sổ tay một người bạn bài thơ này.
Nay gặp lại, đọc lại, thích ghê.
Chút yêu, chút giận, như cơn mua qua, cuộc đời như thêm hương vị. Hương vị tình yêu.
Cảm ơn tác giả.
Cảm ơn người đã gửi nó lên đây.
Gửi bởi huongnhu ngày 12/09/2011 19:54
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi huongnhu vào 12/09/2011 19:56
Nghe như mùi hương ấy còn thoảng đâu đây.
Nghe như tà áo ai còn trắng mãi đến giờ.
Để cho mặc khách ngẩn ngơ: Ngẩn ngơ Sen. Ngẩn ngơ Huế!
HNhu cảm ơn chú Tuấn, giới thiệu với thvien một bài thơ rất thơm
Gửi bởi huongnhu ngày 08/08/2009 22:47
Đúng đó bạn à.
HNhu yêu lắm những bài thơ viết về đề tài quê hương, về người lính.
Chính những bài thơ như dzầy, mà, từ khi nhỏ lắm, HNhu đã hiểu, thế nào là vẻ đẹp của đất nước mình.
Và trong sâu thẳm, kính trọng lắm, những người con, đã quên mình cho đất mẹ.
Trang trong tổng số 1 trang (6 bài trả lời)
[1]