30/03/2024 05:11Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Sơn thôn
山村

Tác giả: Nguyễn Du - 阮攸

Thể thơ: Thất ngôn bát cú; Nước: Việt Nam; Thời kỳ: Nguyễn
Đăng bởi Vanachi vào 12/07/2005 23:11

 

Nguyên tác

萬山深處絕風塵,
錯落柴門閉暮雲。
長者衣冠猶是漢,
山中甲子迥非秦。
牧兒角搥荒郊暮,
汲女筒連玉井春。
那得跳離浮世外,
長松樹下最宜人。

Phiên âm

Vạn sơn thâm xứ tuyệt phong trần,
Thác lạc sài môn bế mộ vân.
Trưởng giả y quan[1] do thị Hán,
Sơn trung giáp tí[2] quýnh phi Tần.
Mục nhi giác chuỷ hoang giao mộ,
Cấp nữ đồng liên ngọc tỉnh xuân.
Ná đắc khiêu ly phù thế ngoại,
Trường tùng thụ hạ tối nghi nhân.

Dịch nghĩa

Ở giữa muôn ngọn núi, xa cách gió bụi,
Mây chiều che kín những cái cổng rải rác đó đây.
Áo mũ các cụ già vẫn theo kiểu đời Hán,
Năm tháng ở trong núi khác hẳn đời Tần.
Buổi chiều mục đồng gõ sừng trâu dưới đồng hoang,
Ngày xuân các cô gái kéo gàu múc nước ở giếng ngọc.
Ước gì thoát được trần tục,
Mà ngồi dưới gốc cây tùng, thú biết bao nhiêu!

Bản dịch của Nguyễn Thạch Giang

Tuyệt không gió bụi chốn rừng sâu,
Rải rác mây chiều khép cửa lau.
Áo mũ người sang còn Hán nhỉ,
Tháng năm trong núi phải Tần đâu?
Đồng hoang chú mục sừng khua gõ,
Giếng ngọc cô em nước múc gàu.
Sao dược thoát ra ngoài cõi tục,
Bóng tùng hóng mát thú dường bao!
[1] Áo mũ tượng trưng cho triều đại. Nguyễn Du ở đây ý nói ở đây lòng người còn nuối tiếc triều Lê cũ.
[2] Ý nói thời gian. Sách Đào Nguyên ký của Đào Tiềm chép có người lánh Tần tới suối Hoa Đào, cách biệt với người đời. Họ không biết bên ngoài là đời nào, năm tháng nào. Họ không biết có các triều Hán, Nguỵ, Tấn.

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Nguyễn Du » Sơn thôn