19/05/2024 21:10Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Chuyện tình
Amourette

Tác giả: Pierre de Ronsard

Nước: Pháp
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 22/04/2024 06:22

 

Nguyên tác

Or que l’hiver roidit la glace épaisse,
Réchauffons-nous, ma gentille maîtresse,
Non accroupis près le foyer cendreux,
Mais aux plaisirs des combats amoureux.

Asseyons-nous sur cette molle couche.
Sus! baisez-moi, tendez-moi votre bouche,
Pressez mon col de vos bras dépliés,
Et maintenant votre mère oubliez.

Que de la dent votre tétin je morde,
Que vos cheveux fil à fil je détorde.
Il ne faut point, en si folâtres jeux,
Comme au dimanche arranger ses cheveux.

Approchez donc, tournez-moi votre joue.
Vous rougissez? il faut que je me joue.
Vous souriez: avez-vous point ouï
Quelque doux mot qui vous ait réjoui?

Je vous disais que la main j’allais mettre
Sur votre sein: le voulez-vous permettre?
Ne fuyez pas sans parler: je vois bien
À vos regards que vous le voulez bien.

Je vous connais en voyant votre mine.
Je jure Amour que vous êtes si fine,
Que pour mourir, de bouche ne diriez
Qu’on vous baisât, bien que le désiriez;
Car toute fille, encore qu’elle ait envie
Du jeu d’aimer, désire être ravie.
Témoin en est Hélène, qui suivit
D’un franc vouloir Pâris, qui la ravit.

Je veux user d’une douce main forte.
Ah! vous tombez, vous faites déjà la morte.
Ah! quel plaisir dans le coeur je reçois!
Sans vous baiser, vous moqueriez de moi
En votre lit, quand vous seriez seulette.
Or sus! c’est fait, ma gentille brunette.
Recommençons afin que nos beaux ans
Soient réchauffés de combats si plaisants.

Bản dịch của Minh Sơn Lê

Nhưng mùa đông làm băng dày cứng lại,
Hãy sưởi ấm nào, em nhé tình nhân,
Không cúi mình gần lò sưởi tro than,
Nhưng với niềm vui giao tranh tình ái.

Hãy ngồi trên lớp dịu mềm này vậy.
Cứ! hôn đi, cho anh miệng của em,
Nhấn cổ áo anh với tay kiếm tìm,
Và bây giờ mẹ em đà quên lãng.

Hãy để răng nhủ hoa em anh cắn,
Tóc xoã từng sợi một anh vuốt ve.
Không cần thiết, trò chơi vui tràn trề,
Giống ngày chủ nhật sửa sang mái tóc.

Sát lại hơn, má em trao mời mọc.
Mặt em đỏ hồng? Anh tỏ thiết tha.
Em mỉm cười: anh chưa nghe thấy à?
Lời dịu ngọt có làm anh vui sướng?

Anh bảo rằng bàn tay anh đặt xuống
Trên ngực em: có muốn cho anh không?
Đừng lặng thinh bỏ chạy: Anh thấy lòng
Trong mắt em như là em khao khát.

Anh biết em khi nhìn vào khuôn mặt.
Anh thề với Tình yêu em bình an,
Mà chết thì, miệng cũng chẳng than van
Hãy cứ hôn em, cho đầy khao khát;
Vì mọi cô gái, khi mà khao khát
Từ trò yêu đương, ham muốn thoả lòng.
Đó chính Hélène, người đã đợi mong
Thẳng đến Paris, thoả niềm yêu thích.

Anh muốn dùng tay dịu dàng kích thích.
A! em ngã rồi, đang giả chết thôi.
A! niềm vui lòng anh nhận được rồi!
Không hôn em, em cười anh ngạo nghễ
Trên giường em, khi em mình cô lẻ.
Đã! Xong rồi, cô gái tóc nâu thương.
Hãy bắt đầu lại năm tháng tươi hương
Được sưởi ấm bởi giao tranh thoả thích.
In trong thi tập Tình Yêu quyển thứ hai (Le second livre des Amours, 1556)

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Pierre de Ronsard » Chuyện tình