Trang trong tổng số 15 trang (144 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Mùa Thu

Em rất vui vì chị đã nhắc em những điều cần lưu ý, em sẽ thận trọng và cân nhắc nhiều hơn.MT cảm ơn chị Nguyệt Thu .Chúc chị và mọi người sẽ luôn có những ngày thật bình yên.
Anh đi bộ đội sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Dũng

Các anh chị làm ơn cho em hỏi trong bài thơ Ðêm Xuân(Anh Thơ) có câu là:

Trời quang quẻ...



...Các cô gái ra bờ sông hát đúm...

Từ "quang quẻ" quả là em mới được nghe lần đầu tiên và em chưa hiểu rõ "hát đúm" là như thế nào ạ, mong các anh chị giải thích cho em được tỏ ạ :). Em xin cảm ơn
(Em tìm mãi mà không thấy chỗ nào thích hợp để hỏi nên làm liều phi vào đây:D)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

@Lửa: Về hát đúm, em đọc ở đây nhé! Tỉ đưa link vào tiện cho các thành viên khác phòng khi có nhu cầu tìm hiểu! Mà em lười tìm hay muốn "đưa vấn đề" lên đây vậy hở?:P

http://lucbat.com/home.php?lan=v&id=lbxaque&code=1779

http://giaitri.vnmedia.vn/NewsDetail.asp?Catid=35&NewsId=1344

Tỉ tìm thấy trang này cũng rất hay :

http://www.suutap.com/dangian/default.asp?id=224
Và: ngay trong Thi viện mình cũng có nè!:D

http://www.thivien.net/viewpoem.php?UID=u9MSvF_qt8qfOujCCDq40Q
Thêm chút nữa cho...bõ công tìm!:D

http://www.sankhauvietnam.com.vn/Story/doisongsankhau/2009/3/2342.html

Còn "quang quẻ" ư? Tỉ thì nghĩ đó là một từ láy chỉ vẻ thoáng đãng trong một không gian khá rộng rãi. Mà hình như có chút chi phảng phất của sự quạnh vắng nữa!

Thử tra baamboo xem sao?;)

http://tratu.baamboo.com/dict/vn_vn/Quang_qu%E1%BA%BB
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mùa Thu

Cảm nhận của Mùa Thu về bài thơ "HOA CÚC ĐỢI CHIỀU " của nhà thơ Linh Lan.
      
        HOA CÚC ĐỢI CHIỀU

       Cúc về trắng cả tuổi xuân
       Em đi sóng sánh nắng vàng gót sen
       Tháng ba thon thả dáng duyên
       Hương bay trói buộc lời nguyền tương tư

       Cà phê nhỏ giọt từ từ
       Sánh đen nỗi đợi ngọt lừ nỗi mong
       Gió lay thoảng chút hương nồng
       Tóc ai gở mối tơ hồng rối đêm

       Trăng nghiêng nông nổi bên thềm
       Cho đôi tay nhỏ ấm mềm chạm thương
       Thời gian dài ngắn vô chừng
       Đêm khuya tiếng nhạn bâng khâng gọi người

       Lẻ loi câu hát lẻ loi
       Môi tìm môi để nỗi đời có nhau
       Ừ thì em ở nơi đâu?
       Cho ta mơ giấc mộng chiều cúc xưa.

  Ngay từ tựa đề thơ cho ta cảm giác hơi lạ, hơi thắc mắc sao "Hoa cúc lại đợi chiều "
và lời giải đáp là :
       Cúc về trắng cả tuổi xuân
       Em đi sóng sánh nắng vàng gót sen
       Tháng ba thon thả dáng duyên
       Hương bay trói buộc lời nguyền tương tư
Thật tài tình khi so sánh người phụ nữ như hoa cúc, khi mùa xuân về , người phụ nữ thêm tuổi, tóc như bạc thêm "trắng cả tuổi xuân".
Hoa cúc đợi chiều về vì bởi sợi dây " trói buộc lời nguyền tương tư ", sợi dây đó không gì hay hơn khi tác giả thổi hồn thơ bằng hương bay tình tương tư .

Khổ thơ thứ hai cũng là sự so sánh rất quen của nhà thơ về ly cà phê nhỏ giọt, nhưng sự khác biệt rất rõ ở ý thơ và cũng rất tuyệt vời khi nhà thơ so sánh với sự chờ đợi, nỗi nhớ mong khi từng giọt cà phê nhỏ giọt.Và hương vị của nỗi nhớ , niềm thương len vào trong trái tim của người phụ nữ đa cảm để đêm về bối rối trái tim yêu .
       
       Cà phê nhỏ giọt từ từ
       Sánh đen nỗi đợi ngọt lừ nỗi mong
       Gió lay thoảng chút hương nồng
       Tóc ai gở mối tơ hồng rối đêm
Cảm bài thơ, cảm một góc độ tinh tế của nhà thơ Linh Lan, một chút cảm qua bài thơ " Cúc đợi chiều về " .Cảm ơn nhà thơ Linh Lan.
Anh đi bộ đội sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Dũng

Nguyệt Thu đã viết:
@Lửa: Về hát đúm, em đọc ở đây nhé! Tỉ đưa link vào tiện cho các thành viên khác phòng khi có nhu cầu tìm hiểu! Mà em lười tìm hay muốn "đưa vấn đề" lên đây vậy hở?:P

http://lucbat.com/home.php?lan=v&id=lbxaque&code=1779

http://giaitri.vnmedia.vn/NewsDetail.asp?Catid=35&NewsId=1344

Tỉ tìm thấy trang này cũng rất hay :

http://www.suutap.com/dangian/default.asp?id=224
Và: ngay trong Thi viện mình cũng có nè!:D

http://www.thivien.net/viewpoem.php?UID=u9MSvF_qt8qfOujCCDq40Q
Thêm chút nữa cho...bõ công tìm!:D

http://www.sankhauvietnam.com.vn/Story/doisongsankhau/2009/3/2342.html

Còn "quang quẻ" ư? Tỉ thì nghĩ đó là một từ láy chỉ vẻ thoáng đãng trong một không gian khá rộng rãi. Mà hình như có chút chi phảng phất của sự quạnh vắng nữa!

Thử tra baamboo xem sao?;)

http://tratu.baamboo.com/dict/vn_vn/Quang_qu%E1%BA%BB
Dạ cũng tại em lười quá Tỉ ạ, truy cập bằng ĐTDĐ nên bị hạn chế một chút:), em cảm ơn Tỉ nhiều nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mùa Thu

MT cảm nhận về bài thơ " CHÚT VẨN VƠ ..." của nhà thơ Nguyệt Thu

Chút vẩn vơ...


Khi ta lắng nghe về một nỗi đời
Những xôn xao ngừng lại
Tiếng ì ầm của cơn dông từ xa đang tới
Vọng vào sâu
Tím ngõ thời gian...

Có những nỗi đau dài theo tháng năm
Cứ miên miết với buồn thương dịu vợi
Cuối con đường kia
Không niềm vui đón đợi
Gió vi vút sầu
Hoàng hôn mịt mờ buông lưới
Nửa mảnh hồn lây lất
Về đâu?

Ta cứ vui cười
Rồi ta làm khổ nhau!
Từ thuở đầu xanh đến tận bạc đầu
Chỉ buông tha khi bàn tay ngửa, mở
Chút bao dung nào còn lại ở kiếp sau?


NT, 13/4/2009

Đọc thơ chị, một cảm giác thật buồn.Một nỗi buồn dịu vợi, về thế thái nhân tình, tất cả như dừng lại bởi một nỗi đời.Tất cả những dao động ồn ào của cuộc sống chợt lắng dịu khi ta cảm nhận và lắng nghe.Một chút buồn  ,sâu thẳm trong trái tim.

Khi ta lắng nghe về một nỗi đời
Những xôn xao ngừng lại
Tiếng ì ầm của cơn dông từ xa đang tới
Vọng vào sâu
Tím ngõ thời gian...

và nỗi đau đó cứ dài theo năm tháng, không niềm vui và nỗi sầu vương vấn, phải chăng tác giả đã thở dài về những gì đang diễn ra xung quanh, buồn và trăn trở :

Có những nỗi đau dài theo tháng năm
Cứ miên miết với buồn thương dịu vợi
Cuối con đường kia
Không niềm vui đón đợi
Gió vi vút sầu
Hoàng hôn mịt mờ buông lưới
Nửa mảnh hồn lây lất
Về đâu?
Lời thơ thật mượt mà, ý thơ thật tao nhã , tác giả đã gửi hình ảnh như "hoàng hôn mịt mờ buông lưới" một hình ảnh buồn mông lung và rất đẹp. Nỗi buồn bị bao vây bủa lưới , không định hướng nửa hồn sẽ về đâu .
Và đoạn kết là những suy nghĩ về cuộc đời , vui đó buồn đó và làm khổ nhau cũng đó ....tất cả không qua được lòng nhân ái giữa con người với con người, lòng bao dung đồng loại :

Ta cứ vui cười
Rồi ta làm khổ nhau!
Từ thuở đầu xanh đến tận bạc đầu
Chỉ buông tha khi bàn tay ngửa, mở
Chút bao dung nào còn lại ở kiếp sau?

Tác giả muốn nhắn nhủ qua câu nghi vấn, hãy yêu thương nhau nếu có thể , có thật là có một kiếp sau không ? để ta mở lòng bao dung với con người.Hãy bao dung nhau trong hiện tại để cuộc sống con người trở nên người hơn .Cảm ơn nhà thơ Nguyệt Thu về một bài thơ thật tình cảm , nồng ấm ,với nghệ thuật thơ điêu luyện .
Anh đi bộ đội sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mùa Thu

HÀ NỘI HOA PHÙN
Phạm Bá Chiểu

Mưa phùn ấy những bông hoa có cánh
Nhẹ nhàng bay cài mí mắt yêu kiều
Mưa phùn ấy muôn nụ hôn óng ánh
Mà mùa xuân trìu mến tặng mùa yêu

Mưa phùn ấy nhạc mùa xuân êm ái
Gọi ngàn cây bừng nẩy lộc, đâm chồi
Mưa phùn ấy như nỗi niềm con gái
Trao yêu thương mà chẳng nói nên lời

Ta say tắm trong ngàn hoa sóng sánh
Để ta yêu Hà Nội đến vô ngần
Ta say nhận ngàn đóa hôn lóng lánh
Để ta yêu đến vô tận mùa xuân

Xuân Hà Nội ngàn hoa đua hương sắc
Càng đẹp thêm với triệu đóa hoa phùn
Đôi cánh mỏng vướng sợi vàng nắng mắc
Không ướt người chỉ đủ ướt lòng anh

Ôi hoa phùn, nhẹ nhàng em vỗ cánh
Hãy bay xa qua cửa sổ nhà nàng
Vùi trái tim ngủ đông ngàn đóa hôn óng ánh
Thức tỉnh nàng mùa yêu mới vừa sang!

Cảm nhận của cá nhân MT về thơ của nhà thơ Phạm Bá Chiểu nói chung và bài thơ "HÀ HỘI MƯA PHÙN"
Tình yêu đó là đề tài muôn thưở là cảm xúc tuyệt vời nhất, đã được rất nhiều nhà thơ nhà văn sáng tác ca ngợi.Trong thơ của nhà thơ PBC hầu hết là thơ tình yêu, tình yêu quê hương đất nước, tình yêu Hà Nội tha thiết, và tình yêu đôi lứa....Thơ tình yêu của tác giả PBC rất triết lý, nhẹ nhàng nhưng cũng rất cuồng nhiệt.Nhà thơ PBC viết thơ với nghệ thuật ngôn từ rất khéo, có nhiều sáng tạo trong cách gieo vần và đặc biệt thơ rất đẹp bởi có hoạ và nhạc điệu trong thơ. Những bài thơ dù ngắn dù dài cũng tạo sự bất ngờ cho người thưởng thức.
" HÀ NỘI MƯA PHÙN " là một trong những bài thơ như thế, tả về cảnh sắc mưa phùn rất riêng Hà Nội, nhưng lồng vào đó là tình yêu của người con gái đang yêu cũng như tình yêu của tác giả với thủ đô Hà Nội .
Hai khổ thơ đầu tác giả so sánh rất nghệ thuật về những hạt mưa phùn như ngàn hoa, như nhạc, như lời yêu thương của người con gái .Và mưa xuân cũng bắt đầu từ đó từ  "nảy lộc, đâm chồi", từ "mí mắt yêu kiều",  từ "nụ hôn óng ánh":

Mưa phùn ấy những bông hoa có cánh
Nhẹ nhàng bay cài mí mắt yêu kiều
Mưa phùn ấy muôn nụ hôn óng ánh
Mà mùa xuân trìu mến tặng mùa yêu

Mưa phùn ấy nhạc mùa xuân êm ái
Gọi ngàn cây bừng nẩy lộc, đâm chồi
Mưa phùn ấy như nỗi niềm con gái
Trao yêu thương mà chẳng nói nên lời

Nhà thơ cảm nhận mùa xuân Hà Nội đẹp như thế, tuyệt vời như thế và cũng rất riêng như thế, và vẻ đẹp mưa xuân đã làm trái tim nhà thơ thổn thức:

Ta say tắm trong ngàn hoa sóng sánh
Để ta yêu Hà Nội đến vô ngần
Ta say nhận ngàn đóa hôn lóng lánh
Để ta yêu đến vô tận mùa xuân

Xuân Hà Nội ngàn hoa đua hương sắc
Càng đẹp thêm với triệu đóa hoa phùn
Đôi cánh mỏng vướng sợi vàng nắng mắc
Không ướt người chỉ đủ ướt lòng anh

Tình yêu của tác giả với Hà Nội thật nồng nhiệt , không những yêu HN mà tác giả còn yêu tha thiết Hà Nội hơn.Từ say được lập lại hai lần " Say tắm" và " Say nhận " miêu tả mức độ hân hoan khi mùa xuân Hà Nội đã về .
Nhà thơ đã khẳng định, HN trong trái tim nhà thơ qua câu "Không ướt người chỉ đủ ướt lòng anh "
Tác giả tả rất điêu luyện qua ngôn từ, qua cách tả, cách gieo vần và tuyệt hay qua 3 câu thơ sau :

Xuân Hà Nội ngàn hoa đua hương sắc
Càng đẹp thêm với triệu đóa hoa phùn
Đôi cánh mỏng vướng sợi vàng nắng mắc

Cánh hoa mùa xuân" vướng sợi vàng nắng mắc ", vướng mắc, vàng nắng,  quả là tài tình , có lẽ không có từ ngữ nào hay hơn như thế để tả về sự vương vấn của mùa xuân với tình yêu người như thế .
đoạn kết ca ngợi vẻ đẹp của mưa phùn đã đánh thức nàng xuân bừng tỉnh .
Anh đi bộ đội sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

@Mua Thu: Cảm ơn em đã đọc và cảm nhận bài "Chút vẩn vơ" của chị! Cứ gọi chị là thành viên hoặc "Chị Nguyệt Thu" là được rồi. Bài thơ này em cảm nhận rất gần với tiếng lòng của chị. Chỉ là một-chút-vẩn-vơ giữa đời thôi, không gì hơn, em ạ!Cảm ơn em! :)
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huongnhu

             THÁNG BA
                       Hoa xoan còn tím ngõ xưa?
               Tháng ba gió có nhẹ đưa huơng thầm?
                    Mưa xuân còn có lâm thâm?
              Áo thì chẳng ướt, ướt đầm giọt mi?
                    Lúa non con gái xanh rì.
              Hoa gạo đỏ đuốc lối đi hội chùa?
                    Con đê mướt gió ngày xưa,
              Lối vòng còn có sớm trưa đi về?
                      Bây giờ gió lạ đam mê.
              Hoa xoan còn tím, lối đê còn gần?
                   Bước về bước bước ngại ngần.
              Tháng ba xưa đã xa dần lối xưa!
                         ( Phạm Thôn Nhân )


Đọc bài thơ này, nghe dạ nao nao.
Một nỗi bâng quơ hoài cổ, mà, hông biết cổ...cỡ nào.
Lẩm bẩm một mình : " Hội chèo làng Đặng về qua ngõ
Mẹ bảo, mùa xuân đã cạn ngày..."
( Mưa xuân - Nguyễn Bính )
Rồi lại ngớ ngẩn: " Lúa non con gái xanh rì.
              Hoa gạo đỏ đuốc lối đi hội chùa? "
                        ( Phạm Thôn Nhân. )
Chợt lại bắt gặp tháng Ba!
" Hoa xoan còn tím ngõ xưa?
Tháng ba gió có nhẹ đưa huơng thầm? "
Chả hiểu sao, HNhu yêu tháng Ba trong thơ lắm. Tháng ba có : " Thanh minh trong tiết tháng Ba " ( Kiều - Nguyendu ). Tháng Ba có hoa xoan rụng rắc sân đình đêm Hội Chèo qua làng Đặng của thơ Nguyễn Bính. Tháng Ba, có  nàng Bân may áo cho chồng, trong những ngày rét muộn của miền Bắc.
Giờ, HNhu lại gặp tháng Ba trong thơ của chú Phạm Thôn Nhân.
Mỗi một tháng Ba, HNhu yêu, đều rất thơ. Tháng Ba của chú Phạm Thôn Nhân vừa thơ, vừa đáng yêu, vừa duyên và rất lạ.
Tháng Ba của Chú có thoảng hương của một thoáng chân quê mộc mạc. Nghe gần lắm, quen lắm, thương lắm, và cũng...hoài nghi lắm. Bởi chú đặt tháng Ba ấy trước một dấu chấm hỏi. Chính cái dấu hỏi ấy, làm Hnhu nghe thổn thức quá. Cứ như đang bị tháng Ba chất vấn vậy.
Và rồi:   "Bước về bước bước ngại ngần.
         Tháng ba xưa đã xa dần lối xưa!"
Trời ơi, ý tứ gì thế này ạ? Hoá ra, tháng Ba khắc khoải trong HNhu là có thật rồi!
Cảm ơn tháng Ba trong thơ. Và, riêng tháng Ba trong bài thơ này của chú Phạm Thôn Nhân.  
( HNhu - 20/6/09 )
Thế nhân một đoá Vô thường, hiếm hoi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyêt Thu

viết linh ta linh tinh
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 15 trang (144 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối