Trang trong tổng số 17 trang (168 bài viết)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Wildlavender

Giọt Thu

Heo may vương vấn vẫn mong chờ
Trăng nước tình thu mãi ngẩn ngơ
Thấp thoáng xiêm y bên điện ngọc.
Dạt dào sóng biếc gửi đường tơ.
Tim ai vàng đá còn mong đợi
Tiếng nhạc sầu vương khắc khoải chờ.
Văn hiến ngàn năm tình sử Việt.
Thiên thu lệ nhạt ánh trăng mơ.

Thiên Sứ
Thiên Vô Tuyệt
Nhân sinh Đạo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Wildlavender

CHIỀU CÁT BỤI
Tặng các bạn đồng điệu Hanoi.
...........................Giờ đây gió lộng sa trường
...........................Xiêm y danh tướng còn vương mảnh đời.

Xác ở đây mà hồn ở đâu ?
Cỏ cây năm cũ đã phai màu ,
Đất lầm gió loạn dồn thương nhớ
Bọn chúng ta về giữa bể dâu !

Ngừng ngập đôi chiều câu chuyện cũ
Bẽ bàng vạn thuở mảnh trăng thâu ;
Có bầy chim nhỏ rời biên cảnh
Cánh bạt kinh thành, xót lẫn nhau .

Để những đêm dài chuông Trấn Quốc
Vẫn đều dều rót điệu thê lương ,
Để những đêm vàng trăng Tháp cũ
Vẫn rầu rầu nhớ nẻo biên cương …

Tới đây, cười, khóc tôi như bạn
Cơm áo qua ngày, thẹn nắng sương ;
Bút dẫu tô ngời thành quách cũ
Tình còn giữ mãi ở muôn phương .

Cai Hạ vẫn ngờ hồn chiến bại
Giờ nào còn nhớ địch Trương Lương ?
Trắng đêm thuở ấy người danh tướng
Có trắng mái đầu của bốn phương ?

Nàng trở gót ,cười say cát bụi
Cuốc kêu ngày vắng lạnh sông hồ;
Bóng hình dẫu tạm chia hai lối
Tâm sự cũng là dệt gấm thơ !

Riêng buồn ngọc, đá xô nghiêng ngả
Danh sĩ, giai nhân lỡ sống còn ;
Máu lửa khoan reo, ngừng chút đã !
Thuở thanh bình hỡi ! Nẻo hoàng hôn…

Ở đây đất loạn người thua vật
Cuối ải đầu thành sống lắt lây .
Có chốn bên đèn mươi giọt lệ
Lại nơi lữ quán nửa chiều say

Ngân Giang Nữ sĩ
Thiên Vô Tuyệt
Nhân sinh Đạo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Sứ

TRƯNG NỮ VƯƠNG

Thù hận đôi lần chau khóe hạnh
Một trời loáng thoáng bóng sao rơi.
Dồn sương vó ngựa xa non thẳm
Gạt gió chim bằng vượt dặm khơi.

Ngang dọc non sông đường kiếm mã,
Huy hoàng cung điện nếp cân đai.
Bốn phương gió bãi lùa chân ngựa,
Tám nẻo mưa ngàn táp đóa mai.

Máu đỏ cốt xong thù vạn cổ
Ngai vàng đâu tính chuyện tương lai !
Hồn người chín suối cười an ủi
Lệ nến năm canh rỏ ngậm ngùi.

Lạc tướng quên đâu lời huyết hận
Non Hồng quét sạch bụi trần ai.
Cờ tang điểm tướng nghiêm hàng trận,
Gót ngọc gieo hoa ngát mấy trời…

ẢI BẮC QUÂN THÙ KINH VÓ NGỰA
GIÁP VÀNG KHĂN TRỞ , LẠNH ĐẦU VOI
CHÀNG ƠI! ĐIỆN NGỌC BƠ VƠ QUÁ !
TRĂNG CHẾCH ! NGÔI TRỜI BÓNG LẼ SOI

Ngân Giang nữ sĩ

Kính thưa quí vị!
Bài thơ Trưng Nữ Vương là một trong những bài thơ hay nhất của nữ sĩ Ngân Giang. Khi bình giảng bài thơ này trên giảng đường đại học Văn Khoa Sài Gòn vào năm 68, giáo sư Đông Hồ đã xúc động và từ trần ngay khi đọc xong hai câu cuối cùng của bài thơ trên. Cái chết vì sự xúc động nghệ thuật của giáo sư Đông Hồ với bài thơ của Nữ sĩ NGân Giang, đã thành một giai thoại nổi tiếng trong lịch sử thơ văn.
Xin chép lại để quí vị và anh em thưởng thức bài thơ này.
Trân trọng cảm ơn sự quan tâm của quí vị.
Thiên Sứ
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Sứ

VỀ ĐÂU
Thiên Sứ


Trăng chơi vơi.
Nước chơi vơi.
Mênh mang trên sóng,
dưới mây trời.
Về đâu
một chiếc thuyền trôi lững lờ.
Cánh nhạn bơ vơ
Mây trôi hững hờ.
Bốn phương se lạnh.
Tình nhạt đường tơ.
Ngàn thu trước chẳng mong chờ.
Khói sương hiu hắt,
duyên thơ lỡ làng ....


Tự họa
VỀ ĐÂU
Trăng ngà lả lơi
Hồn thu chơi vơi
Vàng rơi se sắt
phủ bên trời.
Trong không gian tím bên đời mộng mơ.
Men tỏa hồn thơ.
Mây nước mong chờ...
Trong tình cô quạnh
Sóng dậy đường tơ
Cầu Ô Thước nối duyên thơ
Ngàn thu Chức Nữ vẫn chờ Ngưu lang...
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Sứ

ÁO LỤA HÀ ĐÔNG.
Thiên Sứ

Gió nghiêng chiều say.
Ngập ngừng mây bay
Mang mang hương nắng
Vương tà áo bay.
Nón nghiêng che nắng hạ say.
Em mang áo trắng trời mây nhạt nhoà.
Mát trời nắng hạ.
Che khuất mù sa.
Vấn vương vạt áo quê nhà.
Chao nghiêng cánh gió mượt mà thinh không..
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Sứ

QUA ĐÈO NGANG
Hoạ thơ Thi Hoàng
Thiên Sứ

Một giải non xanh khuất bóng người.
Lá hoa chen đá chẳng xanh tươi.
Đâu thời xuân sắc thơ ru mộng?
Bên dáng hoa xưa nhoẻn miệng cười
Dừng bước lưng đèo nghe sóng vỗ .
Thơ xưa vẳng tiếng vẹn đủ mười...
Tài hoa một khúc ru muôn thuở
Lữ khách ngậm ngùi thoáng hổ ngươi.

*
Thoáng hổ ngươi, sầu nghĩ ngày mai.
Đất trời một cõi cũng như ai.
Giang hồ bước mỏi buồn thân thế.
Đất khách bơ vơ gió thở dài
Biển khóc chơi vơi hồn Tinh Vệ.
Chênh vênh đỉnh núi bóng Thiên Thai
Chân trời mây phủ mờ quê cũ.
Bể khổ trầm luân chẳng cậy tài...

*
Cậy tài chi nữa khổ tấm thân.
Nhưng núi sông xưa gửi nợ nần.
"Nhớ nước đau lòng con cuốc cuốc".
Ngàn thu dâu bề nhắc phù vân.
Giở trang Việt sử buồn chinh chiến.
Nhớ cội nguồn xưa vẫn thấy gần.
Đâu cứ mày râu nên sự nghiệp.
Mở mang bờ cõi một Huyền Trân...

*
Lã chã Huyền Trân nhỏ lệ châu.
Lầu son Chiêm quốc có gì đâu?
Ngựa xe một thuở mờ khói bụi....
Sông vắng giờ đây khách buông câu.
Mây nước bâng khuâng buồn kim cổ.
Núi sông muôn thuở vẫn bền lâu.
Mang mang trời biển đèo Ngang cũ.
Dừng bước tha hương thả nỗi sầu.



QUA ĐÈO NGANG NHỚ BÀ HUYỆN THANH-QUAN
Thi Hoàng

Lên đỉnh đèo Ngang chạnh nhớ người
Cỏ hoa này vẫn cỏ hoa tuơi
Trên trăm năm trước đôi cơn mộng
Mấy áng thơ xưa nửa trận cười
Đất nước nếu như thuơng lấy một
Tâm tư thời đã khổ bằng mười
Tài hoa dù khác , lòng không khác
Tóc bạc soi vào luống hổ nguơi

*
Luống hổ nguơi mà luống mỉa mai
Nghiệp thơ ai chắc cũng như ai
Biển xanh lớp lớp chim bay mỏi
Mây bạc giăng giăng gió thở dài
Bóng xế đèo cao hồn Thục Đế
Rừng thưa bãi vắng mộng Thiên Thai
Người ơi ! Tôi nhớ người vô hạn
Tuy chẳng chung nhau một chữ tài.

*
Chữ tài trót đã buộc vào thân
Non nước đa mang mãi nợ nần
Tiếng cuốc vẫn đau tình cố quận
Ruột tằm thêm rối nghĩa phù vân
Bắc Nam dù cách chưa hề lạ
Kim cổ tuy xa cũng vẫn gần
Lồng lộng trời cao muôn dấu hỏi
Hai châu Ô Lý một Huyền Trân.

*
Một gái Huyền Trân đổi mấy châu
Người xưa dấu cũ biết tìm đâu ?
Anh hùng lọ phải nhờ thanh kiếm
Hào kiệt mà còn thả lưỡi câu
Son phấn thuơng nhau càng khắc khoải
Núi sông ngoảnh lại hẳn bền lâu
Giờ đây qua đỉnh đèo Ngang ấy
Bỗng nhớ người xưa bát ngát sầu !
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Sứ

XUÂN NHẬT TÚY KHỞI NGÔN CHÍ.
Cảm tác thơ Lý Bạch
Thiên Sứ

Mộng lớn cho đời ngây ngất say
Còn ta, mộng nhỏ ru men cay.
Lợi danh một thuở kê chưa chín .
Tình giấc Nam kha chẳng nhớ ngày.
Thềm trước, gió buồn oanh lảnh lót.
Trong sân ta chuốc chén vơi đầy.
Tang bồng hồ hải thôi tàn cuộc.
Đối ẩm chia sầu trăng có say.

NGÀY XUÂN SAY RƯỢU. NÓI CHÍ MÌNH
Bản dịch Trần Trọng San

Đời như giấc mộng lớn
Nhọc lòng mà làm chi?
Suốt ngày say túy lúy
Trớc hiên nằm ly bì
Tỉnh dậy trông sân trước
Trong hoa chim hót vang
Hôm nay ngày nào nhi?
Gió đưa tiếng oanh vàng
Cảm xúc ta than thở?
Đối cảnh ta nghiêng bình
Hát vang đợi trăng sáng
Hết khúc đã quên tình
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Sứ

Cảm tác thơ Lý Bạch
CHUỐC RƯỢU
Thiên Sứ

Uống đi chứ!
Quên sầu nhân thế!
Rượu còn đầy, đâu thể ngừng thôi...
Uống đi! Hoa cũng mỉm cười.
Tiếng oanh ngơ ngác, trăng rơi ánh vàng...
Uống cho lắng đọng trần gian.
Thiên thu một khắc, ngỡ ngàng gió sương.

*
Kìa Thạch Hồ cỏ gai ngơ ngác....
Hươu nhởn nhơ lầu các Cô Tô....
Vàng son rêu cũng phủ mờ.
Lợi danh trong thoáng bụi mờ trần ai.
Rượu nồng men ngầm Tuyền đài.
Hương say trong cõi Thiên thai mơ màng....

TRƯỚC RƯỢU
Nguyên tác của Lý Bạch
(trang google. Lybach/caodaitv.free.fr)

Khuyến quân mạc cự bôi
Xuân phong tiếu nhân lai
Đào lý như cựu thức
Khuynh hoa hướng ngã khai
Lưu oang đề bích thụ
Minh nguyệt khuy kim lôi
Tạc lai chu nhan tử
Kim nhật bạch phát thôi
Cúc sinh Thạch Hổ điện (1)
Lộc tẩu Cô Tô đài (2)
Tự cổ đế vương trạch
Thạch khuyết bế hoàng ai
Quân nhược bất ẩm tửu
Tích nhân an tại tai!

(1) Thạch Hổ điện:điện của Thạch Hổ. Đời Hậu Triệu, Thạch Hổ bày rượu tổ chức yến tiệc khao đãi quàn thần tại điện Thái Vũ. Phật Đồ Trừng lên điện vừa đi vừa ngâm rằng:"Điện ơi !Điện ơi! Cỏ gai thành rừng, làm nát áo người" Thạch Hổ cho xeo tảng đá lên thì quả thá dưới tảng đá có cỏ gai mọc.
(2) Cô Tô đài :tên một cái đài bên Trung hoa ngày xưa.
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Sứ

TRẢ LẠI EM
Thiên Sứ
Cảm tác TRẢ LẠI EM - Laviedt


Anh trả lại em cõi mộng mơ.
Trong chiều buông nắng liễu xanh mờ.
Giọt sầu trinh nữ vương ánh mắt.
Thuở mà trăng nước chẳng thành thơ.
*
Anh trả lại em những đợi chờ.
Những đêm thao thức, những bơ vơ.
Trả lá me bay vương trên tóc.
Trong trời thu gọi gió ngẩn ngơ.
*
Anh trả lại em những phút giây.
Hương yêu ngây ngất vướng trời mây.
Trả đoạn đường xưa em đếm bước.
Hiu hắt đèn soi nỗi nhớ đầy.
*
Anh trả cho em những nguyện thề.
Một thời nhung nhớ gợi đê mê.
Anh trả lại em, anh trả hết.
Để lạnh trong anh một cõi về.

*
Duyên xưa chẳng vẹn ước thể.
Một mình một cõi đi về trong tôi.
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Sứ

CHIM VIỆT CÀNH NAM
Thiên Sứ

Cảm tác từ thơ LÝ BẠCH - Lư sơn dao ký

Ta không muốn làm kẻ cuồng nước Sở.
Vỗ gươm ca khinh miệt Khổng Khâu?
Một đời phiêu bạt bể dâu.
Sớm bên lầu Hạc chiều về non cao.
Nơi Lĩnh Nam xa xôi mấy độ?
Hồ Động Đình một thuở vang danh.
Trời thu mây nước xanh xanh.
Ngang trời Ngũ Lĩnh giăng thành Quí phương.
Chốn Lư Sơn Nam Đẩu dẫn đường.
Ngọn Bộc Bố , Hương Lư tương vọng.
Lên núi cao,
ngàn xưa mây trắng đọng u sầu.
Ngảnh nhìn trời:
Cõi Ngân Giang sùi sụt.
Ngó về Nam:
Mưa bụi giăng mờ.
Chẳng đành buông bút họa thơ.
Tương Giang một giải hững hờ về đâu.
Chênh vênh cầu bẩy sắc màu.
Sóng sôi biển mặn , giang đầu xót xa.
Ngàn thu xưa lạc đâu ta?
Ngậm ngùi mái tóc, sương pha mái đầu.
Tiếng xưa thổn thức đưa sầu.
Ly tao dâng khúc nhuộm màu tang thương.
Thân gió sương.
Đời gió sương.
Mang mang giữa vô thường một cõi.
Đâu trách chi vật đổi sao dời.
Chẳng mong đội đá vá trời.
Ôm đàn mơ một dòng đời Thái Thanh.


BÀI HÁT LƯ SƠN
Hoa Sơn dịch

Ta vốn kẻ điên cuồng nước Sở
Vổ kiếm ca cười cả Khổng Khâu
Sớm từ lầu Hạc rời mau
Chống cây gậy biếc sáng màu ngọc xanh
Non Ngũ Nhạc xa xôi nào quản
Cả một đời thanh thản núi non
Lư Sơn Nam Đẩu chập chờn
"Bình phong cửu điệp" mây ngàn gấm thêu
Mây lững thững in soi đáy nước
Mặt hồ thu óng mượt sáng xanh
Non cao một dãy hoàng thành
Cầu treo lơ lững bến tình sông Ngân
Ngọn Bộc Bố Hương Lư tương vọng
Vách cheo leo gió lộng đỉnh cao
Cầu vòng buổi sớm bảy màu
Chim bay chẳng vượt trời Ngô muôn trùng
Trèo lên đỉnh Lư Sơn nhìn lại
Nước đại giang trôi mãi không về
Mây vàng muôn dặm sơn khê
Sóng cuồng chín nẻo bốn bề tuyết tan.
Ta thích thú hứng thời cảm tác
Viết cho đời khúc hát Lư sơn
Cảnh nhàn Thạch Kính tịnh tâm
Tạ Linh lối cũ xanh trùm rêu phong
Ngày sương sớm linh đơn tiên luyện
Vận ngũ hành tâm chuyển vô vi
Thoáng xa ngọc nữ nhu mì
Đón Lư ẩn sĩ viếng trời Thái Thanh.

LƯ SƠN DAO KÝ
Lý Bạch

Ngã bản Sở cuồng nhân,
Cuồng ca tiếu Khổng Khâu.
Thủ trì lục ngọc trượng,
Triêu biệt Hoàng Hạc lâu.
Ngũ Nhạc tầm sơn bất từ viễn,
Nhất sinh hiếu nhập danh sơn du.
Lư Sơn tú xuất Nam Đẩu bàng,
Bình phong cửu điệp vân cẩm trướng.
ảnh lạc minh hồ thanh đại quang,
Kim khuyết tiền khai nhị phong trường,
Ngân hà đảo quải tam thạch lương.
Hương Lư, Bộc Bố dao tương vọng,
Hồi nhai đạp chướng lăng thương thương.
Thuỷ ảnh hồng hà ánh triêu nhật,
Điểu phi bất đáo ngô thiên trường.
Đăng cao tráng quan thiên địa gian,
Đại giang mang mang khứ bất hoàn.
Hoàng vân vạn lý động phong sắc,
Bạch ba cửu đạo lưu tuyết sơn.
Hảo vi Lư Sơn dao,
Hứng nhân Lư Sơn phát.
Nhàn khuy Thạch Kính thanh ngã tâm,
Tạ Công hành xứ thương đài một.
Tảo phục hoàn đan vô thế tình,
Cầm tâm tam điệp đạo sơ thành.
Dao kiến tiên nhân thái vân lý,
Thủ bả phù dung triều Ngọc Kinh.
Tiên kỳ mãn hạn cửu cai thượng,
Nguyện tiếp Lư Ngao du Thái Thanh.
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 17 trang (168 bài viết)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối