Кто я?
Ника Турбина
Глазами чьими я смотрю на мир?
Друзей, родных, зверей, деревьев, птиц?
Губами чьими я ловлю росу
С листа, опавшего на мостовую?
Руками чьими обнимаю мир,
Который так беспомощен, непрочен?
Свой голос я теряю в голосах
Лесов, полей, дождей, метелей, ночи.
Но кто же я?
В чём мне искать себя?
Ответить как
Всем голосам природы?
1982
EM LÀ AI?
Nika Turbina
Em ngắm nhìn thế giới
Bằng đôi mắt của ai?
Bạn bè và thân quyến
Cây cối với chim muông?
Môi hứng…
Open your heart
Louis Delâtre
The daisy has closed its petals,
darkness has closed the eyes of day,
will you, fair one, be true to your word?
Open your heart to my love.
Open your heart to my ardour, young angel,
that a dream may charm your sleep –
I wish to recover my soul,
as a flower unfolds to the sun!
Translations by Richard Stokes, from A French Song Companion (Oxford, 2000)
Dịch:
HÃY MỞ LÒNG EM
Đoá hoa cúc mới vừa khép cánh
Bóng chiều…
Tên bài thơ:
Lời của thanTác giả:
Trần Đình Nhân (Việt Nam)
Nhóm bài:
Tôi và than (2016)Gửi bởi
hongha83Ngày gửi: 12/12/2020 20:20
Xoá bởi:
hongha83Lý…
Bác Hoan kính mến, cháu là Hồng Hà đây ạ, một độc giả yêu văn học Hàn Quốc, đặc biệt là thi ca. Mấy năm rồi bác có khoẻ không và có dịch thêm được tác phẩm văn học Hàn Quốc nào nữa không ạ. Những tập thơ mà bác dịch thỉnh thoảng cháu đọc lại, và thấy mình rất đồng điệu với các nhà thơ Hàn Quốc mà bác đã chuyển ngữ thành công, trong số các nhà thơ Hàn Quốc mà bác dịch, có lẽ nhà thơ Kim Young Rang với thi phẩm “Khi hoa mẫu đơn nở” là tập thơ mà theo cháu là tập thơ bác dịch hay nhất và cũng là tập…
Một chữ AN
- Khi tâm không còn lo lắng muộn phiền và cảm thấy vui vẻ gọi là An Lạc.
- Khi tâm mình không bị lay động bởi sóng gió cuộc đời gọi là An Bình.
- Khi mình nở được nụ cười trên môi gọi là An Vui.
- Khi mình chú tâm vào một pháp môn tu tập gọi là An Trú.
- Khi tâm mình không còn một chút giao động gọi là An Tâm.
- Khi mình cảm thấy thanh thản không còn vướng bận gọi là An Nhàn.
- Khi mình cảm nhận được sự mát mẻ trong lành gọi là An Nhiên
- Khi tâm không còn lo nghĩ chuyện quá khứ,…
Kính chào thầy Thích Chân Tính, khi con viết những dòng này cho thầy thì con đã không còn con đường thoát nào nữa, mà là tiếng kêu thương của con chim sắp chết giữa cõi hồng trần đầy khổ đau này. Cuộc đời con đã chìm trong hố sâu của nỗi đau tê tái không gì xoa dịu được. Thầy ơi, thầy có biết không, gần 40 tuổi rồi mà con vẫn không sao có được việc làm chân chính mà nhà Phật gọi là chính mạng, suốt ngày cứ ru rú trong bốn bức tường lạnh lẽo, quanh quẩn với những công việc lặt vặt lau dọn nhà cửa,…