Trang trong tổng số 1 trang (4 bài viết)
[1]

Ảnh đại diện

Phuc Le

Tôi và nhỏ đã học chung với nhau 3 năm cấp 3. kỉ niệm vui có, bùn có, và tôi cũng đã thix nhỏ từ lâu, nhưng chưa có can đảm để nói ra. cho tới 1 ngày, tôi phải đi xa, ko còn gặp đc nhỏ nữa. Tuy vậy chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau. chúng tôi thường hay tâm sự, kể cho nhau nghe những chuyện xảy ra ở 2 vùng khác nhau của thế giới. Và cho tới 1 ngày, nhỏ hỏi tôi rằng: thix 1 ng` mà ko dám nói ra thì phải làm j`? Tôi thật sự bất ngờ với câu hỏi này, bởi vì nó đánh trúng tâm lí của tôi. Tôi trả lời nhỏ: nói ra t/c của mình là cách duy nhất để ng` kia hỉu đc. Tôi chả bik đc nhỏ đang suy nghĩ j`, đang nhắm vào ai.. cũng kể từ đó, tình iu trong tôi cũng trỗi dậy, hằng đêm tôi suy nghĩ, tôi nghĩ về nhỏ, 1 cô bé dễ thương, thông minh và bít lắng nghe. Tôi còn nghĩ về nhỏ ngay khi tôi làm việc, làm bất cứ việc j`. Rồi tới 1 ngày tôi quyết định nói ra điều đó với nhỏ. (qua internet, vì tôi ko còn ở vn nữa),thật ko may, ngày hôm sau nhỏ phải thi học kỳ, còn tôi thì thật sự ko bit điều đó, và đã nói hết ra, vô tình làm nhỏ càng thêm căng thẳng. nhỏ nói là thật sự shock khi nghe những lời nói của tôi. và rồi nhỏ nói chiện với tôi...1 cách thản nhiên (nói cách khác là tỉnh như ruồi, đại khái như các câu ... xỉu rồi... đau tim wa'....). Nhỏ hỏi tôi đã suy nghĩ kỹ chưa... tại sao bây h, khi đã đi xa rồi mới nói... rồi nhỏ bảo cần có thời gian để suy nghĩ. Và tôi nói là tôi sẽ chờ đợi, đợi bao lâu cũng đc. trong tình iu thì khoảng cách ko là vấn đề. Đến ngay hôm sau, chúng tôi vẫn típ tục nói chiện. Nhỏ bảo rằng vì tôi mà nhỏ thi làm bài ko đc. Nhỏ bắt tôi phải xin lỗi vì đã nói ra những lời kia ko đúng lúc, ko đúng địa điểm, và đã làm nhỏ đau đầu. Và tôi đã xin lỗi nhỏ. Đến đây thì nhỏ lại típ tục đùa : "Xjn lỗi ko như vậy thì ko chấp nhận. Phải có cái j` đó thực tế để dền bù, như money hay food chẳn hạn" Tôi bít là nhỏ nói đùa, nhưng tôi ko hỉu sao tôi nói chiện ngiêm túc mà nhỏ lại có thái độ dửng dưng như vậy. Rồi nhỏ típ tục chọc tôi (jung' như 1 kỉu trả thù vì đã phải đau đầu khi nghe nhưng lời nói của tôi mà làm bài thi ko đc) nhỏ chọc tôi đến mức khóc ko đc cười cũng ko xong. Rồi chúng tôi nói chiện lại với nhau bt như trc' kia, như là tôi chưa từng nói ra chiện đó vậy. Tôi có cảm jac' rằng nhỏ đang cố tình lẩn tránh chiện đó. Cũng có thể nhỏ chưa mún iu, Hay khoảng cách là 1 vấn đề lớn. (tôi hiện sống ở mỹ, và 5 năm sau mới quay về) cũng có thể là nhỏ ko thix tôi nên cố tình nói chiện như vậy để tránh làm tôi tổn thương và vẫn giữ đc tình bạn. Hiện tại thì chúng tôi vẫn nói chiện với nhau bt. Nhưng trong tôi cái cảm giác hụt hẫn và trống rỗng ngay 1 lớn lên. Đêm tôi ko ngủ đc, ngày tôi cũng dở dở tưng tưng. Lúc nào cũng buồn bã. Tôi đã iu nhỏ mất rồi, hình bóng nhỏ lúc nào cũng hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi chỉ iu 1 mình nhỏ, ngoài ra nói chiện với ng` con gái nào khác tôi cũng ko có hứng thú(mặc dù là ng` quen). Nhìu lần tôi mún đề cập lại vấn đề đó với nhỏ, nhưng nghĩ lại, ng` ta ko mún nhắc tới chiện đó mà mình nói ra thì hóa ra mình lại làm phiền ng` ta. T_T . Tôi bùn lắm, xin mọi ng` cho tôi 1 lời khuyên chân thành. Tôi phải làm sao bây h, liệu tôi còn có cơ hội nào để bày tỏ tình cảm với nhỏ 1 lần nữa ko ? Cảm ơn mọi ng` đã quan tâm tới bài viết của tôi
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

Quan tâm thì có quan tâm nhưng trong diễn đàn của Thi viện mà bạn cứ viết kiểu chữ "xì-tin" thế này thì...chắc sẽ ít có người chịu khó đọc hết để mà góp lời khuyên đấy!:) Hãy cố gắng tâm tình bằng ngôn ngữ bình thường, mình chắc bạn sẽ nhận được những sẻ chia chân thành ở đây...
Chúc bạn nhanh chóng "đánh mất nỗi buồn" của mình!:)
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tam Diệp Thảo

nếu người ta vẫn còn nói chuyện bình thường... thì đâu đó vẫn còn cơ hội mà cậu. đặt trường hợp của tớ: IM LẶNG mới là đòn quyết định cuối cùng đấy >.<"
mà sao không nghĩ theo hướng tích cực hơn, chẳng hạn như khi nhỏ của cậu đề cập đến "vấn đề thích một người" thì "người đó" chính là cậu. vậy thì sẽ có thể dễ dàng giải thích thái độ của nhỏ sau khi nghe cậu bày tỏ rồi! theo tớ, tốt hơn cả là hãy chọn một thời điểm thích hơp để đặt lại vấn đề tình cảm của cậu với nhỏ. có thể sẽ là một lời chối từ nhưng thế sẽ tốt hơn sự im lặng ngàn lời thế này cậu ạh.
":3 đã 4 lần tớ bày tỏ rồi đấy... và đến giờ có lẽ tớ vẫn yêu dù người ta im lặng. thế, hy vọng cậu sẽ may mắn hơn tớ...

anh nói tiếng yêu
lời anh như gió
em về lối nhỏ
gió về nơi đâu

...
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi.
(Olga F. Berggoltz)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Anhphq

Tam Diệp Thảo nói đúng đấy bạn ạ, im lặng mới đáng sợ nhất. Giờ cảm giác của tôi cũng rất đau khổ, tôi cũng rơi vào một trường hợp gần giống bạn. Chỉ có điều sau khi nói ra, ng ấy ít dần dần nói chuyện với tôi, và chuyển sang tránh mặt. Tôi cảm thấy mình sống không còn ý nghĩa nữa... nhưng đấy là tình cảm thôi, lý trí tôi vẫn bắt tôi phải sống... bạn vẫn còn hy vọng đấy, chúc bạn may mắn.
Biển xanh sâu thẳm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài viết)
[1]