Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [47] [48] [49] [50] [51] [52] [53] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

TÓC BUỒN MÙA CỔ ĐIỂN

Em cài trời xanh lên vấn tóc
Tình tôi mùa rải hạt trên đồng
Từ đó cỏ buồn nghe rễ mọc
Lòng hoang vu độ áo theo chồng

Em giắt tiếng chim vào xanh tóc
Đò dài khua mái phía nông sâu
Có người khuya đến tìm mua ngọc
Tôi ra miệt biển lặn mò châu

Em chải đường ngôi chiều tóc dợn
Lược vàng rơi vỡ mảnh sông trăng
Ai người chinh chiến ai thua trận
Ngồi vỗ gươm cùn, nước mắt lăn.

ĐCĐ

https://scontent.fsgn6-1.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/19510536_1420704851343323_8180611410373239540_n.jpg?oh=b80da2993d5c13b67682403335166ccb&oe=59D31404
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoàng Minh Vũ

VẠC ĂN ĐÊM đã viết:

CHO NHỮNG VIỆC DỄ LÀM

Định tắt máy tắt đèn vào giường ngủ
Thấy bài thơ facebook hay hay
Đọc vài lần, tặng hình trái tim, thay một bấm like.

Sáng ra chợ, không vào tiệm phở
Ghé mua khúc bánh mì ít chất đạm hơn
Mấy nghìn dư bỏ vào chiếc nón ăn mày.

đcđ

https://scontent.fsgn6-1.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/19430055_1420632821350526_5113309089629725542_n.jpg?oh=41107e3a4b67114214701661ec365135&oe=59CA64B1
Bỏ thivien.net lâu quá. Hôm nay rảnh vào là kiếm thơ anh Vạc đọc ngay. Nhiều quá, chắc phải đọc mấy ngày. Trước hết, mê cái bài đẫm chất nhân văn này.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

CÓ TIẾNG THỞ DÀI

Có tiếng thở dài
Lặng về miền quán xứ
Nơi mẹ ngồi
Vá áo đợi sang thu

Có tiếng thở dài
Lòng nhân đang rớt giá
Còng lưng cha
Tờ bạc lẻ lo âu

Có tiếng thở dài
Theo gánh quang cằn cọc
Vai ở đâu
Em chốn phố mưa mù

Có tiếng thở dài
Lẫn trong mùi rác rưởi
Tuổi thơ ơi
Cơm áo sớm cơ cầu

Có tiếng thở dài
Trước phiên toà dối trá
Những lương tâm
Sớm nhận án lao tù



Có tiếng thở dài
Cơ hồ lời mỉa móc
“Sống để yêu người”*
Ngậm cửa miệng
Rêu rao.

ĐCĐ

*thơ Tố Hữu : Người yêu người, sống để yêu nhau.

http://anh.24h.com.vn/upload/2-2016/images/2016-05-29/1464494109-1464492771-anh-1.jpg
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoàng Minh Vũ

Tặng Anh phiên bản một bài thơ tình rất đẹp của ĐCĐ:

https://scontent.fsgn6-1.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/19510414_277794199355694_4054471413657703972_n.jpg?oh=9c4856a9584897bac34f729e7518ac74&oe=59E04687
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoàng Minh Vũ

Gửi anh Vạc món quà tìm được trên facebook :

http://farm4.static.flickr.com/3180/3113613924_9933cd9702_o.jpg

ĐÀO CÔNG ĐIỆN: NGƯỜI NHẬT TỤNG THƠ


“Anh câu thơ nhật tụng
Nguyện suốt mùa tin yêu “
( bốn khúc rời – Trần Duy Trung )

Đúng vậy, tôi có thể gọi nhà thơ Đào Công Điện là người nhật tụng thơ. Bởi vì với anh, chỉ cần một cơn mưa bất chợt cuối chiều, một lọn gió heo may đầu mùa , một chiếc lá vừa rơi hay một hình ảnh, một nét mặt, một cô gái dại điên vô thức anh gặp trên phố cũng đủ làm trái tim anh thổn thức và rung cảm. Dường như với con người tài hoa này, mỗi một phút giây trôi qua anh có thể nhìn ra tính thơ ở khắp nơi bằng một tâm hồn nhạy bén và đầy nhân hậu.Để rồi mỗi phút giây ấy là ăm ắp những ý tưởng và câu chữ vỡ oà :

“Hãy cho tôi được rụng
Chạm đất dẫu một lần
Để tròn kiếp phiến lá
Qua đời rất ung dung
( Ước Nguyện Nhỏ )

“Cô gái không son phấn
Lúc đời nghiện hoá trang
Vải vóc chỉ vướng bận
Em trần truồng rất ngoan ”
( Cô Gái Khoả Thân )

Thế đấy, với Đào Công Điện chẳng cần phải đao to búa lớn, thơ chỉ như những khuôn hình anh chụp nhặt được bằng con mắt thơ giản dị mà đầy sống động mà anh bất chợt bắt gặp đâu đó xung quanh. Càng đi sâu vào thơ của anh, tôi càng hiểu vì sao anh lại viết được nhiều mà hay đến thế. Chân thành đến thế và giầu cảm xúc đến thế. Bởi vì anh có quan niệm thơ hoàn toàn khác, quan niệm của người thơ nghiệm sinh sâu sắc, anh viết trong sự phù phiếm của danh phận, trong sự tĩnh lặng của tung hô xưng tụng.

“ câu thơ này của tôi làm ơn giùm
đừng giỡn hớt với những vũ điệu uốn éo ma mị nữa
mà hãy đưa chân bước xuống ngổn ngang đời “
( Rót cho đầy )

Đôi lần tôi đã ngớ ngẩn mà hỏi anh rằng : “ Làm thế nào mà anh viết nhiều mà không bị trùng lặp đến thế ? “ Có lẽ không chỉ mình tôi ngớ ngẩn như vậy. Bởi vì anh viết cả vài nghìn bài thì không tránh khỏi làm người ta ngạc nhiên thắc mắc và rồi than phục thật sự.Thì đây :

“ Hãy đưa chân bước xuống / ngổn ngang đời “- cái quan niệm thơ hết sức đơn giản này đã trải dài suốt con đường thơ của anh. Để rồi anh sống và hát lên những rung cảm tâm hồn đi qua những ngày tháng yêu thương, những vùng đất và phận người bé mọn. Và có lẽ trên hết, anh viết thơ như một sứ mệnh của mình mà không có cách nào chối bỏ.

“ Chối bỏ ngôn từ
Ai nói hộ mình đây ? “
( Chối Bỏ )

Nói thật rằng, tôi cũng là người cầm bút ( viết nghiệp dư thôi nhé) nên tôi càng hiểu những gì anh gửi gắm trong hai câu thơ kia của mình. Anh yêu cái cuộc sống ngày, cái ngổn ngang của đời này nên anh sợ, anh sợ một ngày nhìn vào đôi mắt trẻ thơ nơi góc phố co ro và lạc lõng, anh sợ chiếc lá đau rơi cuối mùa khắc khoải, sợ những sớm cong vênh mưa nắng qua đi khi vừa thức dậy, sợ chính tâm hồn mình như căn nhà hoang vắng không yêu thương, không ai về gọi cửa :

“Tâm hồn tôi là căn nhà bỏ hoang
Mỗi chiều tắt phập phồng chờ gọi cửa “
( Kinh Khuya )

Đọc thơ anh, tôi luôn có cảm giác anh còn muốn yêu thương cuộc sống này nhiều hơn thế, anh sợ tâm hồn mình không đủ, đôi lúc muốn tự làm rỗng mình để lại rót đầy, rót đầy. Chính ý niệm đó đã luôn mang lại cho anh những cảm xúc mới lạ để viết trước muôn màu và góc cạnh của cuộc sống. Mỗi lần bắt gặp một bài thơ của anh là tôi lại giật mình bắt gắp một ý tưởng mới, một cái nhìn mới và một hơi thở mới

“thân xác này của tôi rỗng đến độ nhiều khi không có đủ tâm hồn rót đầy cho nó “
( Rót cho đầy )

“như mọi ngày tôi cặm cụi làm thơ
những ước mơ dưỡng nuôi bằng mộng ước
những cấu tứ tuổi nghìn năm trứng nước
từ Lạc cha trai lơ và Âu mẹ chưa chồng
như mọi ngày tôi hớn hở lại băn khoăn
xa róc rách bỏ bầy phương sóng nọ
dòng sông biếc chảy về đâu, chẳng rõ
nẻo đường nào đến được tâm hồn em “
( Con Đường Nào )

Để khắc hoạ một chân dung thơ Đào Công Điện thi tôi là kẻ bất tài, bất tài trong sự cảm nhận hạn hẹp và ngôn ngữ nông rỗng của mình. Bởi vì thơ anh có quá nhiều cái hay và những ngụ ý triết lý sâu xa :

“ Đi hết một chân trời
Có thể sẽ gặp chân trời khác
Đi đến cuối giọng cười
Thường nghe giọt rơi nước mắt ”
( Bước Song Song )

“ ánh sáng bị nuốt bởi bóng tối
đêm chảy tan vào ngày “
( Kinh Mùa Đông )

Triết lý, hiện sinh, và đầy chất suy tưởng tuyệt hay như thế này thì có lẽ tôi chỉ còn biết đứng vỗ tay mà thôi. Cái vỗ tay của một cậu học trò háo hức vô cùng…Và một trong những câu thơ của anh đã làm thay đổi rất nhiều ý thức thơ của tôi :

“ Chỉ cần thêm vào từ Mẹ
Câu thơ cũng đủ nên người ‘”
( Chỉ Cần )

Thế nên, trong bài viết ngắn này, tôi chỉ mạn phép viết về điều đã làm tôi ngạc nhiên và rất đỗi thán phục. Hay đúng hơn là cái tài viết thơ như viết nhật ký : từng phút là thơ, từng ngày là thơ và cả trong từng hơi thở là thơ của anh nữa…

Nha Trang, 03/03/15
Trần Duy Trung
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

HẠT THƠ

Tôi làm thơ như người gieo vụ
Với một túi ăm ắp hạt đầy
Hạt mượt mềm ân phúc
Hạt xù xì góc gai
Tôi sẽ rải mầm nào ngẫu nhiên bốc được
Ví dụ hạt này đang trồng
Máu ròng nhểu trên tay.

đcđ

https://revlisad.files.wordpress.com/2017/01/seed-sower-jeremy-sams.jpg
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

https://scontent.fsgn6-1.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/19510452_1422560511157757_2443844214571238218_n.jpg?oh=11a176f870b9993035ec8f64f065a1d0&oe=59C5FE1C
https://scontent.fsgn6-1.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/19657360_1422561097824365_180183517758916424_n.jpg?oh=9b8b684d451886b8d56a04aebba74768&oe=5A0E05C5

TUỒNG ĐỜI

hài nhảm đạp nhau giành mua vé
chính kịch mở màn ghế trống hoe

đcđ
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

SỨ MỆNH
https://scontent.fsgn6-1.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/19554619_1421812691232539_85102416771604878_n.jpg?oh=47d412fe34739df32157526936740b8c&oe=59C5F275
đcđ
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

https://scontent.fsgn6-1.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/19642245_1423464044400737_4345139339486951361_n.jpg?oh=c0ba87b9292141ee2348951e268d651d&oe=59C67461
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

ĐẾM THU

Mỗi thu bao chiếc lá rơi
Cộng thêm mấy chiếc rụng hồi sáng nay
Mỗi khuya bao tiếng thở dài
Hay mùa đếm được chỉ hoài tiếng tôi.

đcđ

https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRUVtGrKd2x2avv_S7wMUgrSel_V5ocW_oYS0NNjJooc2wdMmzB
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [47] [48] [49] [50] [51] [52] [53] ... ›Trang sau »Trang cuối