Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [38] [39] [40] [41] [42] [43] [44] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Rào-Nam

CHU KỲ

Nói tin ư? Không!
Nói yêu ư? Không!
Và chẳng ai nghĩ về điều đó nữa!

Ta cũng một thời từng tin như thế
Con người!
Lý tưởng!
Yêu thương!

Sự lụi tàn làm ta chín chắn lên
Ngưỡng tới hạn không dập nổi
Sự tính toán làm ta khốn khổ - ta thừa biết điều này
Không như bảng cửu chương
Hai lần hai nhất định thế nào cũng bốn.

Ta không tin, không nghĩ
Dẫu tất cả chẳng bao giờ là muộn
Xét cho cùng cũng chạy trong chu kỳ xoắn ốc kỳ quặc
Nhìn lên!

6-4-17

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

ĐỂ THẤY EM BÌNH YÊN

Sóng đến đây để thấy bờ thân thương
Gió đến đây để thấy mây khát vọng
Nắng đến đây để thấy hoa trông ngóng
Mưa đến đây để thấy đất khô cằn.

Đêm đến đây để se nỗi bâng khuâng
Trăng đến đây để rải mơ bên gối
Thời gian đến đây ngắn chờ, ngắn đợi
Anh đến đây để thấy em bình yên.

13-4-2017

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

http://blogcaycanh.vn/files/large/021e8ef3d92f226

HOA MUA TÍM

Gọi là Mua mà em chẳng bán đâu
Tím đến tím, thuỷ chung anh biết đấy
Tháng năm đợi chờ, tím hoài, tím mãi
Cay đắng, nhọc nhằn không bán mà Mua.

Có phải vậy mà anh, lạ chưa?
Cứ tìm đến hỏi một màu hoa tím
Dẫu ven đường cũng khiến ai bịn rịn
Cõng chông gai, chia sẻ nỗi muộn mằn.

Em tím chiều, sắc cô đặc bâng khuâng
Pha ngọt ngào cho anh thôi du lãng
Thuốc đắng dã tật, còn em chỉ thoảng
Chút nhắc anh về với tím thuỷ chung.

Gió lang thang rồi về ngủ thung sâu
Nắng lang thang rồi cũng về đất ấm
Anh lang thang?... cũng tìm về sâu nặng
Với tím chiều, sống chậm, bỏ lo âu
Có phải vì Mua không bán tím nhường nào!

14-4-2017

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

HỎI NHẬT LỆ

Sao dòng sông có thay đổi đổi thay?
Mà năm tháng cứ hỏi lần hoài niệm
Con sóng chênh chao bốn mùa dâu bể
Mang khơi xa về dạm ngõ đôi bờ.

Sông chảy hoài nên nước cũng thành thơ?
Thuyền lênh đênh nên thành mơ trăng nước
Mỗi đêm về trằn trọc không ngủ được
Cứ chập chờn nông nỗi tuổi hai mươi.

Sao dòng sông cứ tủm tỉm cười?
Để con sóng mãi chạm bờ bối rối
Sóng mỏi rồi, hỏi lòng sông có mỏi
Cứ miên man trôi cay đắng tháng ngày.

Ngày lại ngày qua bao nỗi đắm say
Say lả lơi những bờ rều bến nước
Trăng vàng lên soi mắt còng thoáng ướt
Nhịp chày đêm giã mãi cát mông lung.

Nơi cửa sông là mặn ngọt muôn trùng
Sông lại thành mây rửa mùa gió chướng
Chảy vào tim ta bao lời hồi tưởng
Hỏi dòng sông có nhớ lại dòng sông?

14-4-2017

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

VIẾT CHO NHỮNG EM BÉ CHỊU CHIẾN TRANH

Có những điều ai cũng biết
Ai cũng viết
Hàng ngày!
Mọi người đua nhau gõ phím
Không ngừng tay!

Những bài viết rất hay!
Những bài nói rất hay!
Hùng biện!

Từ nước Mỹ xa xôi
Từ nước Nga buốt lạnh
Kéo nhau vào chảo lửa chiến tranh
Tự cho mình
Thần thánh!.

Trên biển cả mênh mông
Sự sống, sự chết
Bất đồng
Lên những hài nhi bé nhỏ
Những sinh linh chẳng bao giờ xấu hổ
Lương tâm!

Trên đất liền bao la
Cũng chẳng khác gì biển cả
Sự sống cỏn con
Quen mà như lạ
Một giây thoáng qua đã thấy
Vô hồn.

Những hội nghị triền miên trên sự chết chóc
Những miếng bánh mì nếm mật
Màu đỏ!
Những chiếc ghế bành
Kẽo kẹt phô trương
Sức mạnh lòng nhẫn tâm
Không bờ bến!

Các em nằm đó
Chỉ có thời gian đưa tiễn
Bởi nhân loại còn mãi mê
Cuộc chiến!

Lòng kiêu hãnh và sự kiêu ngạo
Vỗ ran như hai bàn tay
Và người ta say
Khát máu!

Ta đã nghe nhiều về chiến tranh
Người thân ta chết vì chiến tranh
Ai chưa hiểu
Hãy chịu khó một lần
Nghe không bao giờ thiếu
Nay mai!

Nhân loại hãy đừng mơ hồ
Thêm nữa
Cả năm châu lục
Chẳng còn đâu là miền đất hứa.

Một lần nữa
Dừng tay
Một lần nữa
Đừng say
Theo cuộc chiến hàng ngày.

Hỡi loài người
Cảnh giác!

4/2017

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

THỜI ẤY CỦA RIÊNG EM

Có một thời hoa ấy của riêng em
Hoa phảng phất như chưa từng đã có
Màu của hoa lẫn màu xanh cây cỏ
Để cho hương ngọt lịm mãi đi tìm.

Có một thời quả ấy của riêng em
Đem chia sẻ chỉ là niềm mong ước
Ta với tay cũng chỉ là nhận được
Cái đu đưa theo gió thoảng nhớ mùa.

Có một thời hạt ấy của riêng em
Ta muốn gieo nên đã làm đất ấm
Ươm nắng vàng cho tình em sâu đậm
Tưới mượt mà bằng bóng tối, sương đêm.

Có một thời nét ấy của riêng em
Để ta chẳng nhầm chút nào ẩn khuất
Sự đan xen giữa mầm ảo, mầm thật
Cũng thấy ngay khi nụ mới mọc lên.

Có một thời, thời ấy của riêng em
Niềm kiêu hãnh là nụ cười bối rối
Ôi ta nhớ cái thời ta nông nỗi
Cứ muốn cho mình thời ấy riêng em.

20-4-2017

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

MỘT

Một đôi vai chiều đã mỏi
Một mảnh trăng cưỡi mây ngàn
Một bông hoa tìm cánh rụng
Một ngày luyến láy đêm sang.

Một cánh đò chao lơ lửng
Một dòng sông chảy hửng hờ
Một làn gió đưa sóng nước
Vỗ bờ man mác giấc mơ.

Một người không mong đêm xuống
Sợ giấc ngủ sau mọi người
Một người tìm ai chấp chới
Một vì sao nháy đêm rơi.

22-4-17

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

BỐN CHIỀU

Tôi và em
Khác nhau nhiều quá
Tôi sống trong thời gian một chiều và không gian ba chiều
Em thì ngược lại
Không gian em chỉ có một chiều
Còn thời gian thì ba chiều có lẻ.

Tôi già đi theo năm tháng
Tìm em mọi nơi trong không gian rộng lớn bao la
Tiếc nuối về quá khứ
Hy vọng vào tương lai
Tôi có thể tìm em tất cả mọi nơi
Nếu em lẩn trốn.

Em thì không vậy
Đối với em tuổi tác chẳng là gì
Em đi lại trong mọi chiều thời gian bằng một cái xoay lưng
Là đủ.
Nhưng không gian em chỉ có một chiều
Nên những nơi từng có em
Chẳng bao giờ tái hiện
Em chín chắn hơn vì kỉ niệm mọi nơi em đến
Tôi cũng là một chỗ ngọt ngào nào đó
Trong em!

Tôi là tỉ phú không gian
Em là tỉ phú thời gian
Nhưng cái chung chỉ một địa điểm, thời điểm nghèo xác xơ
Chẳng nơi nào và khi nào có lại.

Vòng luẩn quẩn không gian trong thời gian của tôi
Con đường thẳng của không gian trong thời gian của em
Khiến tôi ghen tị
Làm em kiêu hãnh!

Có bao giờ
Thêm một chiều nữa
Để chiều tôi và chiều em là một
Kệ mọi người đi đâu!

22-4-2017

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

CHẲNG CẦN ANH XIN LỖI

Bỗng nhiên anh cáu giận
Trút những lời kỳ lạ lên em
Ngạc nhiên và sâu sắc
Em không thể ngủ về đêm.

Anh nói lời xin lỗi
Cũng đường đột như bắt đầu xảy ra
Em mệt mỏi vì những lần như thế
Sự thật gần rồi xa!

Em không có thời gian chờ anh xin lỗi
Em còn công việc bừa bộn
Còn lo đón con học chiều nay
Gạo trong thùng vừa hết
Gas cũng vừa hơi bay.

Còn cuối tháng giỗ ông bà chưa đóng
Anh thì còn mê mãi với cơn say
Lời xin lỗi cũng chỉ là lấy lệ
Hãy cùng em chia sẻ những tháng ngày.

Anh chẳng cần nói lời xin lỗi
Tình cảm thật sống tự trong tim
Em chỉ cần anh lặng yên chia sẻ
Điều tốt trong anh em sẽ tự tìm.

Thời gian làm cho những lời xin lỗi lui dần quá khứ
Ta nói với nhau bằng hành động thường ngày
Chẳng cần anh xin lỗi
Lời xin lỗi giá trị nhất nằm ở đôi tay.

23-4-2017

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

HOA DẠI

Người đời gọi em: hoa dại!
Hay vì em mọc bên đường?
Đón anh mỗi ngày qua lại
Mà em chịu đựng gió sương!

Em dại vì em chân thật
Khoe sắc và cả tấm lòng.
Đắng cay làm em giấu diếm
Gai góc, trong trắng chờ mong.

Biết anh đi tìm hoàn mỹ
Em cứ ngây thơ thuở nào
Chẳng bao giờ khôn lên được
Ngượng ngùng chút lại lao xao.

Em mãi vẫn là hoa dại
Bên anh, kẻ ngốc dại khờ
Bao giờ hiểu mình cho nổi
Đừng khôn, dẫu chỉ trong mơ.

26-4-2017

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [38] [39] [40] [41] [42] [43] [44] ... ›Trang sau »Trang cuối