Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [32] [33] [34] [35] [36] [37] [38] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Rào-Nam

CHUYỆN XƯA

Em nhớ không những câu hỏi ngày xưa
Chỉ hạ vàng và thu xanh mới hiểu
Chỉ đêm về ôm mòn chăn, mòn chiếu
Câu trả lời đứng đợi ánh bình minh.

Chuyện ấy ngày xưa không chỉ chúng mình
Đôi lứa yêu nhau cứ hoài ngễnh ngãng
Ngỡ vô tư là bè là bạn
Khi một mình ngóng mỏi phía bên kia.

Tự dẫm chân ta trong ráng chiều về
Bẻ ngón tay mòn thời gian khắc khoải
Lo vô tư thành một ngày trống trãi
Lối chung về xanh cỏ giấu hài xưa.

Câu hỏi một thời níu nắng, đuổi mưa
Trong bàn tay nắm chặt đầy tiếc nuối
Ta cùng em hỏi, hỏi hoài bao buổi
Câu trả lời cứ vắt vẻo miên man!


27-10-2016

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

CHIỀU HÀ NỘI

Gặp em chiều cuối thu
Thủ đô nắng vàng, nắng đỏ
Những đại lộ mênh mang lộng gió
Lòng người thu hẹp nhân gian.

Bên em và ly cà phê miên man
Những mỹ từ ngọt vào từng giọt đắng
Hà Nội ồn ào trong em thầm lặng
Ta biết hiểu sao em?

Ta chợt nhận ra
Vì sao chiều dài thêm
Những ngõ phố vẫn nhọc nhằn khúc khuỷu
Có lẽ ta yêu những gì là dĩ vãng
Trong mắt em như quyến rũ cần sa
Những nụ thời gian chớm lên rồi vụt tắt.
Sao băng giữa ban ngày chạm mặt
Xoá màn đêm.

Ta chỉ muốn mùa thu dài thêm
Để cho ta yêu vài phút nữa
Kịp nghe sóng vỗ vào tim chan chứa
Nhịp chiều mênh mông.

Đừng như đôi bờ của dòng sông
Bốn mùa nhìn nhau ngơ ngác
Chỉ nhớ nhau qua những con sóng bạc
Đổ màu thu lên bóng nửa khoang thuyền.

Để lại trong ta màu Nhớ lẫn màu Quên
Vết sần chai sạn nên duyên lỡ làng
Trong tim.

28-10-2016

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Ta mong nụ cười không phải sẻ chia
Nụ cười thắm bao tình yêu đất nước
Thời gian qua nếu không gì phai được
Vẫn nụ cười say đắm tuổi hai mươi.

Vẫn những niềm tin, hoài bão cho đời
Như con sóng truyền bao bờ biển cả
Dẫu quen, dẫu gần, hay xa, hay lạ
Vẫn một màu xanh ngát chuỗi mùa thu.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

CÓ MỘT NGÀY EM ĐẾN

Có một ngày em bỗng đến cùng ta
Như hơi gió đầu mùa xe sợi nắng
Bện lưới bạc chùm mưa Ngâu sâu nặng
Mối tình đầu đắp tình cuối ngủ yên.

Giấu nỗi buồn trong chiếc lá rơi nghiêng
Trãi nụ cười lên cái nhìn thăm thẳm
Nhẹ nhàng thôi mà khiến ta mong lắm
Chút ngập ngừng không tiết tấu dè e.

Ta mong lắm nụ cười xanh tươi trẻ
Nét mong manh trăng khuyết buổi ban đầu
Chân giấu khẽ buồn lâng trên ghế đá
Vạt sương chiều e ngại biết bao lâu.

Còn mong nữa hồn thơ rơi phảng phất
Trong mắt nhau đan khoảng trống vô hình
Em giấu đêm vào bờ vai xoã tóc
Để mơ tràn lên gối đẫm bình minh.

Đơn giản vậy, cái ngày em chợt đến
Ta bâng khuâng như lẽ sống bao người
Để em tan biến vào dòng đời được mất
Mỗi đêm về lặng lẽ chuốt mơ rơi.
28-10-2016

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

MIỀN QUÊ ẤY

Có những miền quê ta từng đi qua
Từ băng giá đến vành đai nóng bỏng
Từ hoang sơ đến thiên đường mơ mộng
Từ trong mơ đến bao cả địa cầu.

Có những miền quê xa lạ đâu đâu
Chợt thấy quen như bao năm gặp lại
Có những miền trĩu hương hoa kết trái
Những vấn vương đêm chuyển hết vào ngày.

Có ở đâu trên trái đất này
Miền quê nghèo, bão lụt nhiều đến thế
Tình yêu thương thấm vào từng chân kẽ
Mỗi tâm hồn thanh thoát nhuỵ hương bay.

Có ở đâu ta viết đến mòn tay
Cũng chưa hết chuyện của người năm trước
Chiều hạ về trong cánh cò lả lướt
Ta vẽ hoài vắt vẻo cánh mây bay.

Có nơi đâu trên trái đất này
Chuỗi sự sống không biết hờn, biết giận
Gánh nhọc nhằn trên đôi vai lận đận
Sống miên man qua những tháng, những ngày.

Có nơi nào tay nắm chặt bàn tay
Tình yêu thương gieo trong mầm hạt lúa
Má thiếu nữ cứ rực hồng như lửa
Máu dạt dào, cuồn cuộn chảy qua tim.

Có ở đâu yêu bằng sự lặng yên
Mà say đắm suốt một đời không nghỉ
Miền quê nghèo sao mà yêu lắm thế
Cứ dập dìu như sóng vỗ ngàn năm.

Và miền quê lay động triệu trái tim!

31-10-2016

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

NÓI VỚI CON GÁI LỠ CHỒNG VŨ PHU

Về với ba với mẹ đi con
Thân con gái dặm mười hai bến nước
Cuộc sống riêng đâu cứ mong là được
Nước mắt trao dâu đâu phải vô tư.

Biết là chồng con cũng xấu vừa thôi
Nhưng không phải chịu thấp hèn đến thế
Con có thể chịu khổ cực, mọi lẽ
Nhưng là hoa, quả ngọt của mẹ cha.

Không lẻ gì chịu chồng đánh, chồng la
Bởi đàn ông đích thực chẳng vậy
Khổ cực sẽ qua, đắng cay vẫn mãi
Phần đàn bà đâu phải chỉ khom lưng.

Con cứ thẳng lên, chớ sợ ngại ngùng
Ba mẹ nuôi con mấy chục năm có lẻ
Chưa một lằn roi, chỉ nhắc rất khẽ
Để con hiên ngang với bạn, với bè.

Ba mẹ cũng biết cuộc sống bộn bề
Nên ai cũng có lúc sai, lúc đúng
Nhưng con ạ, điểm dừng chân phải vững
Đừng lo âu những đạo lý cũ vời.

Mấy chục năm ba mẹ cũng thế thôi
Cũng mặn nồng và giận hờn đủ cả
Nhưng chưa một lần ba nặng tay hăm doạ
Bởi ba biết là hiểm hoạ gia đình.

Con cứ mạnh lên, đêm rồi sẽ bình minh
Đừng chìm đắm trong ảo mê ẩm muội
Không thay đổi thì con ơi đừng đợi
Cứ trở về với ba mẹ nghe con.

2-11-16

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thi Hoàng

ngh.mai đã viết:
ĐỊNH MỆNH

Em giấu nụ cười vào gió
Giấu gió vào tóc em
Và giấu đêm vào tóc
Dịu êm!
Mượt mà!
Như mơ!

Em giấu má hồng vào nắng
Giấu nắng vào mắt trong
Và giấu mắt vào cái nhìn đằm thắm
Mênh mông bao miền
Như thơ!
Định mệnh!
Cuối chiều gặp nhau.

Chỉ một lời lơ đễnh
Bỏ quên!

11-2016
Chẳng phải thế đâu


Chẳng phải thế đâu
Em nào có giấu
Lọn tóc xoăn
Trong gió
Giấu ánh đêm
Để quên cái dịu hiền
Chẳng phải thế đâu
Chỉ có má hồng rám nắng
Và đôi mắt bạc màu
Thời gian
Lỏng lẻo
Chẳng phải thế đâu
Dẫu có vô tình
Hay là cố ý
Em không lơ đễnh
Bỏ quên
Cái nhìn thăm thẳm
Mênh mông
Như gió
Như nắng
Và như định mệnh
Nào đâu lỡ dám quên.

6.11.2016 TH
Cho tôi một chút ngẩn ngơ
Loay hoay một chút dại khờ để say

                      Thi Hoàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

VU VƠ VỚI MÙA XƯA
Nghe em gửi nắng sang mùa
Gửi mây vào gió, gửi mưa cuối trời
Mùa đi đổi lại mùa thôi
Cúi nghiêng chiều xuống thả lời nhắn đưa.
Anh nhặt hết lá mùa xưa
Rải lên lối nhỏ cho vừa dấu em
Buộc thêm sợi nắng ven thềm
Cho anh tìm đến mỗi đêm lạnh về.
Em còn có nhớ lời thề
Năm xưa hò hẹn, kể nghe lạ lùng
Tình thương vắt vẻo hư không
Trú chân thực tại, nhánh hồng héo khô
Trần gian giận dỗi chi mô
Để con tim đắng mấy mùa chẳng tan
Chiều nghiêng rót xuống lệ tràn
Ai mơ nức nở miên man một đời.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

LỤC BÁT CÂU ĐÔI

Ông già cắt nửa vầng trăng
Còn đây chỉ xé đêm rằm ra chơi.

Này kia nón trắng mê tơi
Cho đây nhón một chút lời nghiêng nghiêng.

Trải bao giọt lệ ra thềm
Bớt vài hạt nắng dềnh lên ráng chiều.

Thẹn thùng chẳng đáng bao nhiêu
Cuối cùng cũng lỡ cánh diều lửng lơ.

Thương nhiều lắm, hoá thờ ơ
Khăn mây, áo khói, gửi nhờ mỏng manh.

Quấn lên đầu đoạn trường thanh
Vi vu trúc sáo dặm thành lãng quên.

7-11-2016

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

ĐỪNG TRÁCH MÙA QUA

Ta không trách mùa thay đổi đâu em
Chỉ thầm trách nắng cứ về lúng liếng
Trốn vào mắt em bắt anh tìm kiếm
Chút vô tư hoài bão tháng năm trôi.

Ta trách làm chi những chuyện đã rồi
Đi theo mùa chuyện trò hoài không nghỉ
Nắng vào mưa, bắt được em chẳng dễ
Bởi sớm chiều cứ hư thực chiêm bao.

Những chiếc lá rơi nghiêng nắng xạc xào
Khiến làn mưa đậu lên thêm bịn rịn
Nét khó khăn trên làn môi chúm chím
Em mỉm cười ta thêm thấy lo âu.

Chẳng mùa nào không mưa nắng dãi dầu
Hết bâng khuâng lại băn khoăn chìm nổi
Trách mùa qua ta làm chi thêm tội
Bốn mùa yêu, em ạ! … Mới bắt đầu!

8-11-2016

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [32] [33] [34] [35] [36] [37] [38] ... ›Trang sau »Trang cuối