Tặng Vinh Trang

Em cứ hỏi vì sao anh nhớ nắng
Khi Matxcơva mùa nắng đã đến rồi
Mưa đầu Hạ không kịp làm mây ướt
Ngập trong nắng trời sao vẫn nhớ em thôi?

Nắng của anh, em từ phía xa vời
Gửi đến anh những đốm vàng nghịch ngợm
Nhảy múa trên mặt bàn anh mỗi sớm
Sau một mùa Đông dài anh bừng tỉnh nhờ em

Dẫu anh mơ, Hè cũng chẳng dài thêm
Nhưng anh biết mùa Tuyết này sẽ khác
Trong tim anh có em rồi, Nắng ạ
Nắng ở bên lòng,
 anh vững bước đường xa...


(Moscow 15-5-2002)