Chưa có đánh giá nào
Ngôn ngữ: Tiếng Đức
3 bài trả lời: 3 bản dịch

Đăng bởi Gia Hưng vào 23/04/2017 04:48

Einsamkeit

Die Einsamkeit ist wie ein Regen.
Sie steigt vom Meer den Abenden entgegen;
von Ebenen, die fern sind und entlegen,
geht sie zum Himmel, der sie immer hat.
Und erst vom Himmel fällt sie auf die Stadt.

Regnet hernieder in den Zwitterstunden,
wenn sich nach Morgen wenden alle Gassen
und wenn die Leiber, welche nichts gefunden,
enttäuscht und traurig von einander lassen;
und wenn die Menschen, die einander hassen,
in einem Bett zusammen schlafen müssen:

dann geht die Einsamkeit mit den Flüssen...

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Pháp Hoan

Nỗi cô đơn như cơn mưa
dâng lên từ biển khơi vào mỗi buổi chiều tối
từ những bình nguyên xa xôi, trống trãi
cuộn lên bầu trời cao, lưu giữ lại
rồi từ chốn thiên đường rơi xuống phố thị trần gian

Mưa rơi vào thời khắc tàn canh
khi ánh bình mình đổ lên từng con phố
lúc hai thân thể rã rời trở mình trong bóng tối
nhưng chỉ thấy trong nhau sự chán nản muộn phiền
và khi những con người phải chung ngủ trên giường
nhưng trong tim từ lâu chỉ còn sự căm ghét

rồi nỗi cô đơn theo những con sông lớn đổ vào đại dương...

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Vũ Hoàng Linh

Nỗi cô đơn như cơn mưa
bay vào đêm từ đại dương vời vợi.
Đến từ những bình nguyên xa xôi,
dâng lên bầu trời, chốn cổ xưa ẩn trú
rồi từ trên cao, ập vào thành phố.

Nỗi cô đơn đổ xuống
đến với chúng ta vào những giờ bối rối
khi đường phố ngoảnh mặt đón ban mai
khi những cơ thể người buồn bã
mệt mỏi rời xa
không tìm thấy điều gì hết cả.
Khi những con người chán ghét nhau
ở bên nhau trên giường.

Đó là lúc cô đơn trào tới
đón những dòng sông cuồn cuộn tới biển khơi...

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Robert Bly

Loneliness

Being apart and lonely is like rain.
It climbs toward evening from the ocean plains;
from flat places, rolling and remote, it climbs
to heaven, which is its old abode.
And only when leaving heaven drops upon the city.

It rains down on us in those twittering
hours when the streets turn their faces to the dawn,
and when two bodies who have found nothing,
dissapointed and depressed, roll over;
and when two people who despise eachother
have to sleep together in one bed-

that is when loneliness receives the rivers...

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời